ĐẤT KHÁCH QUÊ NGƯỜI - Trang 70

larry choàng vai Guido bảo:
- Về được rồi chớ, chú em?
Larry đi trước. Guido và Vincent lẽo đẽo theo sau.
Tới nhà, bà mẹ vừa đưa tay đánh, Gino né được ngay. Thấy vết thương trên
má Larry, bà vội lấy khăn ướt thấm cho nó, hét toáng lên với thằng Gino:
- Thằng mất dạy, vì mày mà anh mày bị người đánh đây.
Larry lại hí hởn cười nói:
- Con thắng mà mẹ. Hỏi Guido xem.
- Đúng vậy đó bác ạ. Larry là võ sĩ chuyên nghiệp. Anh ấy hạ tay cảnh
sát ngon lành. Mặt bị xước chỉ vì chiếc nhẫn thôi.
Thằng Gino sôi nổi hẳn lên:
- Mẹ, anh Larry cho thằng chó chết đo ván bốn lần.
- Đúng.
Lúc này Larry cảm thấy thương yêu cả nhà vô cùng, nó bảo:
- Không kẻ nào được đụng vào bất cứ ai trong gia đình mình. Nếu
không sợ mất việc, con đập chết thằng cha ấy rồi.
Bà mẹ pha cà phê cho tất cả rồi bảo Larry:
- Con đi ngủ lại đi, tối nay còn phải đi làm.
Guido và Vincent trở lại lò bánh. Larry cởi quần áo, lên giường. Nó nằm
dài, thích thú nghe thằng Gino hồ hởi tưởng thuật trận đánh với mẹ. Larry
mệt mỏi nhưng thoải mái, nó không còn là một thằng đểu nữa. Tối nay, khi
cỡi con ngựa dẫn trước đoàn tàu thậm thượt theo sau, dân trong khu phố lại
vui vẻ chào hỏi, chuyện trò với nó. Nó đã bảo vệ thằng em và danh dự gia
đình. Không còn ai coi thường, đối xử tệ với người nhà nó nữa. Larry đi
vào giấc ngủ.
Trong bếp, tiếng bà mẹ hầm hầm giận dữ bảo Gino:
- Mày còn lởn vởn vào ga thì tao giết chết.
Tuy vui sướng vì thằng con lớn tỏ ra lưu tâm đến gia đình, nhưng Lucia
không khỏi bực bội vì hình như đối với bọn đàn ông, con trai, chuyện đánh
nhau là một điều rất quan trọng. Bà không muốn nghe thêm một tí gì về
chuyện đó nữa. Như nhiều người đàn bà khác, Lucia Santa tuy không nói ra
nhưng âm thầm không ưa cái tính anh hùng rơm của cánh đàn ông. Tóm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.