ĐẤT NGHỊCH - Trang 132

Nam Quân

Đất Nghịch

Chuơng 16

Không nói ra miệng, nhưng khía cạnh mới nầy của sự thật, một khía cạnh
đòi hỏi phải được tìm hiểu khiến chàng trai lo lắng không ít. Theo Giậu cho
biết, Bạch Phụng đã mò vào vựa rơm ngay sau khi gã bỏ đi. Có thật như thế
không ? Hay là Giậu, trong cơn sợ hãi quá độ đã khai liều, đổ vấy lung
tung.

Bởi thế cho nên cần phải bàn cãi cẩn thận, chu đáo, trước khi đi gọi Bạch
Phụng tới, biết rằng người sẽ đi tìm cô nữ minh tinh điện ảnh ấy phải là
chàng. Trường hợp Trọng Minh đi rồi, để Giậu ở lại một mình với bọn ông
Lê Phi, khi quay trở lại, chắc chắn y sẽ chỉ còn là một cái xác không hồn.
Từ hồi nào, vẫn tin tưởng viên hương quản Đặng Sâm lắm, giờ phút nầy,
Trọng Minh cũng bắt đầu cảm thấy nghi ngại ông ta vô cùng. Trong Đặng
Sâm luôn luôn có hai con người. Ông sẽ hành động theo mệnh lệnh của
người con “Đất nghịch” dân làng Trung Quyết hay theo tinh thần một ủy
viên cảnh sát xã, cán bộ duy trì an ninh trật tự công cộng và đại diện cho
công lý ?

Chàng trai xứ lạ nghiêm trọng, nhìn thẳng mặt viên hương quản:
- Thôi được ! Vậy để tôi đi mời Bạch Phụng tới. Nhưng, ông hương quản,
xin ông hứa cho một lời: “Không ai được làm gì tên Giậu hết”. Không phải
là tôi cố ý che chở cho hắn đâu. Nó khiến tôi kinh tởm cũng như đã làm cho
mọi người tại đây kinh tởm. Tội lại còn căm hận gã ghê gớm nữa, vì những
lý do gì chắc các vị cũng đã rõ cả. Có điều, tôi mong mỏi là đừng để xảy ra
tại đây thêm một vụ cố sát nữa. Nếu các vị cứ tự chuyện, tất cả sẽ phạm vào
tội cố sát đấy.
- Vâng, tôi xin hứa với cậu, cậu Minh! Cậu cứ yên trí mà đi. Nhưng cậu
chớ nói gì cho cô ta biết vội nhé ! Mọi điều, chỉ có riêng bọn mình biết với
nhau thôi, nghe !

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.