ĐẤT NGHỊCH - Trang 40

gặp gỡ nầy quan trọng lắm.
Hai cánh tay lực lưỡng chống nạnh, chàng Giậu lừng lững tiến lại trước mặt
Trọng Minh. Chàng vị hôn phu cảm thấy sôi gan nóng máu trước thái độ
trầm tĩnh dè dặt của ông Lê Phi. Anh ta hất hàm:
- Sao ? Nói không mầy ? Nói cho tụi tao biết là mầy đã giở trò gì để đến
nỗi … vợ tao phải …
Một lần nữa, Trọng Minh lại nhún vai khinh bỉ:
- Đồ khốn ! … Tôi đã nói rằng buổi chiều hôm đó tôi không được gặp mặt
Chi Lan. Vì, nếu gặp nàng, thì chắc chắn là tôi đã ngăn cản nàng không cho
làm cái việc rồ dại kia rồi … Khổ tâm quá, thế nào, ông Phi ? Đến bao giờ
ông mới chịu chĩa mũi dùi điều tra về hướng khác, hả ông? Hướng về tôi là
sai bét hết rồi đó.
Chàng Giậu hầm hừ:
- Sai bét ! Còn gì nữa mà sai bét !
Thái độ thản nhiên, coi như chàng rể hụt tên Giậu không có mặt tại đó,
chàng trai chiếu nhãn quan tìm tia mắt lấm lét của cô gái “nhân chứng”:
- Nầy cô Lài ! Cô có dám thề độc là chính mắt cô đã trông thấy tôi đi vào
vựa rơm không? Cô dám thề không ?
Tiếng ông Lê Phi:
- Có nghe cậu ta nói gì không thế hả Lài ?
Rõ lắm ! Cô gái nghe rõ lắm ! Cô nghe rõ tiếng Trọng Minh lắm, đồng thời
cũng cảm thấy rõ rệt là mọi người đang nhìn chăm chú vào đôi môi mình.
Lài lại hân hoan cái cảm giác là mình quan trọng hơn bao giờ hết:
- Chính mắt tôi trông thấy !
Trọng Minh nhổm người, chồm hai bước tới sát cô gái:
- Kỳ quặc ! Cô là người hay là ….con thú, hả ? Nếu là người thì chắc hẳn
cô phải là một con điên, hay ít nhất cũng đã loạn trí mất rồi. Nói dối ! Một
kẻ nói dối quá sức hèn mạt ! Cô trông thấy làm sao được, trông thấy cách
nào, vì một lẽ rất dễ hiểu là tôi không …
- Chính mắt tôi trông thấy mà ….
Trọng Minh dấn thêm một bước nữa. Chàng thoáng thấy Giậu quơ tay vớ
khẩu súng. Thái độ và cử chỉ của gã im lìm lạnh lẽo có một cái gì nặng trĩu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.