ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 1028

- Thần nghĩ rằng Lưu Tuyên chỉ lo cho xã tắc mà thôi. Nay dân nước

rất là khổ sở vì phải phục dịch quân lính. Từ năm Chí Nguyên thứ mười
tám tới nay quân ta đi đánh Nhật Bản, Chiêm Thành, Giao Chỉ đều thất lợi.
Quân sĩ chết hại đến hàng trăm vạn người. Kẻ thoát về được lại què cụt
thương tật không làm ăn gì được, trở thành gánh nặng trong dân chúng.
Đồng ruộng thiếu người cầy cấy, thợ thuyền công nghệ mải việc chế tạo khí
cụ chinh chiến, buôn bán thông thương ùn tắc vì loạn lạc, sĩ tử phiêu dạt
không biết hướng về đâu. Lại thêm giặc cướp nổi lên ở khắp nơi làm cho tứ
dân càng thêm cùng khốn. Nay dồn sức nước để cất quân đi, thật là nguy
lắm. Xin hoàng thượng tha cho Lưu Tuyên mà xét chuẩn lời tâu ấy.

(Năm Chí Nguyên thứ mười tám: Tức năm Tân Tỵ-1281)

Một số thân vương khác cũng tỏ ra đồng tình với Tích Lệ Cơ. Hốt Tất

Liệt mắng át đi rằng:

- Tích Lệ Cơ là một thân vương mà cũng theo Lưu Tuyên nói lời nhảm

bậy. Ngươi thật không đáng mặt là con cháu của dòng họ Một Nhĩ Chỉ
Chân.

Mắng xong, sai võ sĩ đuổi Tích Lệ Cơ ra ngoài, lại truyền rằng từ nay

không có chiếu đòi, không được vào chầu. Tích Lệ Cơ bị quân ngự lâm lôi
ra ngoài nhưng vẫn cố ngoái đầu lại nói rằng:

- Hoàng thượng ôi! Nông suy bách nghệ bại. Nay đồng ruộng bỏ

hoang, không người cầy cấy, tang đạo úa tàn, dân nước rồi biết sống sao
đây?

Hốt Tất Liệt gào lên:

- Lôi ra ngay! Lôi ra ngay! Đừng để nó nói nhiều lời, bẩn tai của trẫm!

Các thân vương khác thấy vậy, không ai dám nói thêm gì nữa nhưng

trong lòng không khỏi lo lắng buồn rầu. Chỉ có đám võ quan chủ chiến là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.