ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 1094

Ái Lỗ cười ngất, bảo Mãng Cổ Đài:

- Có lẽ ông nói đây là quân phục chăng? Chỉ có mấy trăm con ngựa

ốm thế này không đủ cho quân ta súc miệng. Các ngươi cứ đi từ từ để ta
chém tên tướng này xong rồi mới bắt sống đám ngựa còm ấy.

Mãng Cổ Đài chưa kịp can, Ái Lỗ đã múa ngọn đại phủ xông ra.

Tướng Việt vung giáo ngăn lại, nói:

- Tướng giặc chớ làm càn. Ta là Hưng Đức hầu Trần Quán đợi ở đây

đã lâu rồi.

Ái Lỗ chẳng nói thêm gì, lao thẳng đến nhằm đầu Trần Quán chém

một búa như trời giáng. Trần Quán né người tránh khỏi, lựa mũi giáo ngắm
yết hầu đối thủ, đâm một nhát. Ái Lỗ cũng tránh được. Hai tướng đánh
nhau đến hơn hai mươi hiệp không phân thắng bại. Ái Lỗ thấy không hạ
được tướng Việt, dừng ngựa vẫy búa một nhát. Quân Nguyên ào ạt xông
lên. Trần Quán dẫn đội kỵ binh chạy thẳng về ải Lãnh Kinh. Ái Lỗ đem gần
một vạn quân thiết kỵ đuổi miết, bỗng phía trước có một gò đất chắn ngang
đường, đấy chính là gò Đắp, mà không biết tướng Việt dẫn quân chạy vào
ngả nào. Khi đội thiết kỵ quân Nguyên đã qua hết gò Ông Đống, nghe một
tiếng pháo nổ rồi tên nỏ ở trên hai sườn gò bắn xuống như trấu vãi. Quân
Nguyên trúng tên thuốc độc, người ngựa kêu thét vang trời, dậy đất, giẫm
đạp lên nhau chết hại rất nhiều. Ái Lỗ cho quân tạt sang khu đất trống,
không ngờ rơi ngay vào bãi hố bẫy ngựa, bị quân phục của Lê Quý xông ra
đâm chết không biết bao nhiêu mà kể. Ái Lỗ luống cuống không biết làm
sao, kêu:

- Trời ơi! Chắc là hôm nay ta phải chết ở đây!

Vừa nói dứt lời, phía sau có một tướng chạy lại, nói:

- Bình chương chớ sợ. Để tôi đưa ngài ra khỏi nơi này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.