ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 142

- Tâu hoàng thượng! Lời thông thị đại phu nói rất đúng. Thần cũng chỉ

mong trao trả bớt quyền bính cho hoàng thượng để có chút thời gian nghỉ
ngơi. Ta thật cảm kích trước lời nói thẳng thắn của thông thị đại phu.

Nói xong Thủ Độ lấy vàng lụa thưởng cho Phụng Công. Nhà vua nói:

- Nếu vậy trẫm sẽ phong cho An Quốc làm tể tướng để cùng lo việc

triều chính với thái sư.

Thủ Độ tâu:

- An Quốc là anh thần, nếu cho là giỏi hơn thần thì thần xin trí sĩ, nếu

cho thần giỏi hơn An Quốc thì không thể cử An Quốc. Nếu anh em đều làm
tể tướng cả thì việc triều đình sẽ ra làm sao?

(Theo ĐVsktt)

Nhà vua nghe lời ấy, không dùng An Quốc làm tể tướng.

Trời vào hè nắng đẹp, trên tấm màn xanh thi thoảng còn lởn vởn vài

gợn mây. Chàng tân binh Thân Văn Khoai xúng xính trong bộ đồ lính tứ
sương, cầm giáo đứng gác cổng hoàng thành, có vẻ mãn nguyện lắm. Bên
kia cổng là anh lính cũ Thái Công Bình, đã đứng gác ở đây mấy năm rồi, từ
thời hiệu uý Trịnh Quang Minh còn là một anh tốt hoẻn. Bỗng Văn Khoai
giật nảy mình vì tiếng quát của Thái Công Bình:

- Mụ kia đi đâu? Muốn chết à? Vào đây.

Người đàn bà quẩy gánh lá cây vội quay đầu trở lại. Công Bình quát

tiếp:

- Đứng lại! Không được chạy!

Theo sau tiếng quát là tiếng tuốt kiếm nghe đánh roẹt, lạnh cả gáy.

Người đàn bà quẳng gánh, lạy van rối rít.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.