ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 144

Người đàn bà biết ý, đưa đồng tiền cho Bình rồi đi ra. Văn Khoai thấy

vậy hỏi Bình:

- Anh làm thế nhỡ họ tố cáo thì sao.

Công Bình ung dung trả lời:

- Luật pháp quy định kẻ nào hối lộ phải phạt nặng. Bố nó cũng chẳng

dám tố cáo. Với lại chả làm thế lấy tiền đâu mà nộp cho cấp trên. Mỗi
tháng phải nộp cho các bố ấy tám đồng bạc đấy. Không bóp nặn của bọn
này thì biết làm thế nào. Cái vạch vôi vẽ rộng mãi ra ngoài kia là để cho
nhiều kẻ giẫm vào. Hiểu chửa?

- Sao tôi nghe nói hiệu uý Trịnh Quang Minh là người nghiêm khắc,

trong sạch lắm, đã được đích thân thái sư ban thưởng cơ mà?

Thái Công Bình bịt mũi cười không ra tiếng, nói:

- Thái sư bận trăm công ngàn việc, hiểu thấu sao những trò ma mị này.

Mà nói chung các bố quan to nhìn xa trông rộng đâu đâu không biết, nhưng
những việc ở ngay trước mắt lại mù tịt. Hiệu uý nhà mình bíp thái sư đấy.

- Bíp thái sư?

- Chứ sao nữa. Hồi ấy ông ta cũng chỉ là anh lính quân hiệu như tao

với chú mày, suốt ngày đứng gác. Từ lính đến dân, anh nào mắc lỗi đều xì
tiền ra là xong nhưng vô phúc vị quan nào dù to đến đâu, vi phạm quân
lệnh là bị ông ta tóm ngay, xin xỏ đút lót mấy cũng không được. Các quan
đều cho ông ấy là vừa nghiêm, vừa thẳng, vừa trong sạch, xem như tấm
gương về sự liêm chính. Vì vậy hôm hoàng thượng ngự triều, ông ấy được
vào gác trước thềm cấm. Thiên Cực công chúa không biết lớ ngớ thế nào
ngồi kiệu đi vào, bị ông ấy bắt quay ra. Đôi bên hoá to tiếng. Bà Thiên Cực
cậy là vợ thái sư, về nỉ non gì đó với chồng. Thái sư đùng đùng nổi giận
cho đòi Trịnh Quang Minh vào hỏi tội. Ai cũng nghĩ Quang Minh lần này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.