ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 155

Hai người cười váng lên, gõ bàn làm nhịp, cùng hát: Tuý ngoạ sa

trường quân mạc tiếu hề. Cổ lai ư...hư hư...chinh chiến kỉ nhân i i i...hi hi...
hồi.

(Thơ của Vương Hàn đời Đường. Tạmdịch: Say nằm bãi cát đừng

cười nhé. Xưa nay ra trận mấy ai về)

Tiếng hát về đêm nghe vang xa, bay cao như chạm lanh canh vào các

vì tinh tú.

Sáu con tuấn mã phi như bay về phía biên thuỳ. Trước mặt đã là ải

Quy Hoá, nơi ấy có chúa động Hà Khuất trấn giữ. Nguyễn Bằng ra hiệu
cho mọi người đi chậm lại. Đường núi khúc khuỷu trập trùng. Hai bên
đường, vô số cây đại thụ gốc rễ xù xì đứng nghiêm nghị bên nhau như
những tráng sĩ rừng xanh canh miền biên ải. Hết sườn núi này sang sườn
núi khác kéo dài vun vút về đỉnh Chim Ưng, bao nhiêu chóp đá của dãy
Tây Côn Lĩnh quanh năm mây phủ tưởng như chạm tới trời. Sáu con ngựa
cùng chạy nước kiệu vào trước quân doanh. Mọi người xuống ngựa. Hai
anh lính cầm giáo đứng gác, chặn lại hỏi. Nguyễn Bằng đưa trình tấm thẻ.
Một anh lính gác bảo mọi người chờ, cầm tấm thẻ chạy vào, lát sau quay lại
cùng với người đàn ông chừng gần năm mươi tuổi ăn vận theo kiểu dân
man động, đó chính là tướng quân Hà Khuất ra đón. Khi tất cả đã vào trong
trại, Hà Khuất nói:

- Tao đã nhận được cái lệnh đưa các cái mày sang phía bên kia nớ.

Người của tao ở bên ấy sẽ đón à. Cửa Mã Quan có quân Mông Thát nó
chiếm rồi nớ, tao cho người đưa các cái mày đi tắt rừng qua khe Độc Long
rồi vượt lên đỉnh Chim Ưng mà sang nớ. Hôm nay các cái mày cứ nghỉ,
sớm mai sẽ đi à. Hàng hoá tao cho đóng gói sẵn cả rồi à.

Sớm hôm sau, Hà Khuất cho mang đến sáu bộ quần áo man, bảo mọi

người thay vào, mỗi người đeo một thanh kiếm có ngạnh khoằm ở gần mũi
và một chiếc gùi đựng hàng buôn cùng lương thực, theo anh lính dẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.