ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 173

sáu tư, không biết còn hầu hạ hoàng thượng được bao lâu, nên trộm nghĩ
cần phải chọn trong các tướng trẻ lấy người tài giỏi để giao trọng trách,
đặng gây dựng rường cột lâu dài cho xã tắc.

Quần thần đều cho là thái sư nói phải. Thái tông truyền:

- Các khanh đã nói vậy hãy cử cho trẫm một người có thể gánh vác

được công việc nặng nhọc lâu dài này.

Lê Tần đứng ra tâu:

- Thần xin tiến cử Trần Quốc Tuấn. Người ấy trẻ tuổi, tài đức vẹn

toàn, thông hiểu binh pháp, tài hoa văn chương, sâu sắc kinh sử lại có lòng
thương yêu bách tính, đó là tướng muôn đời hiếm thấy.

Các quan đều nói sự tiến cử của Lê Tần là sáng suốt nhưng Nhân Đạo

vương nói:

- Thần thiết nghĩ cử tướng là phải dùng người tài đức vẹn toàn, thông

đạo, hiểu lễ. Cứ xét việc tháng giêng năm Nguyên Phong thứ nhất thì thấy
Quốc Tuấn là kẻ ngông cuồng không có đức, không biết giữ lễ, e khó mà
hiệu lệnh được ba quân.

Đầu đuôi sự việc tháng giêng năm Nguyên Phong thứ nhất (Tân Hợi-

1251) thế này: Trần Quốc Tuấn là con thứ của An Sinh vương Trần Liễu,
vốn vẫn sống ở ấp An Sinh (Nay thuộc đất huyện Kinh Môn - Hải Dương).
Công chúa Thuỵ Bà (em ruột của An Sinh vương, chị ruột của Thái Tông)
một hôm đến chơi, thấy Quốc Tuấn thông minh đĩnh ngộ mới nhận làm con
nuôi, mang về Thăng Long cho ăn học. ở đây Quốc Tuấn gặp công chúa
Thiên Thành lúc ấy mới hơn mười tuổi (Có tài liệu cho rằng công chúa
Thiên Thanh là con út của thượng hoàng Trần Thừa là nhầm lẫn vì ĐVsktt
có chép: Gả trưởng công chúa Thiên Thành cho Trung Thành vương...
Thiên Thành là trưởng công chúa thì chỉ có thể là con gái cả của Trần Thái
Tông mà thôi). Hai người thường chơi với nhau, lâu ngày tình cảm quyến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.