ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 29

lên ngựa ra xem, quân sĩ đã hoảng loạn cả lên. Trong ánh lửa, Tự Khánh
huơ ngọn giáo nói to với quân sĩ:

- Các ngươi chớ sợ. Hãy ra xem ta giết giặc đây.

Nói xong, Tự Khánh xông ra cửa trại. Vừa lúc một tướng bên kia cưỡi

ngựa lướt tới. Tự Khánh chẳng nói chẳng rằng, đâm một giáo. Tướng kia
ngã lăn xuống đất. Đám quân theo sau tướng ấy cũng bị Tự Khánh đánh dạt
ra. Quân sĩ của Tự Khánh thấy vậy, nhất tề xông lên đánh lui quân giặc.
Khi trời sáng mới biết viên tướng bị Tự Khánh giết lúc đêm chẳng phải ai
xa lạ mà chính là Bùi Đô. Hoá ra Huệ Tông trên đường bỏ chạy, dặn Đinh
Khả và Bùi Đô đem quân ngăn Tự Khánh. Hai tướng vâng mệnh, phục
quân nhằm tiêu diệt cánh quân của Khánh, chẳng ngờ Tự Khánh quá kiêu
dũng nên Bùi Đô bị giết, còn Đinh Khả quân sĩ tan tác, vội vã rút đi. Tự
Khánh lệnh cho lính nhổ trại, hành quân. Tướng Vương Lê can:

- Quân kia tuy đã chạy nhưng Đinh Khả là tay vũ dũng, quân lính vẫn

còn đông. Tôi nghĩ thế nào chúng cũng quay lại. Nếu chúng ta đang đi mà
bị chặn đánh thì nguy lắm. Chi bằng tướng quân cho một nửa quân sĩ nhằm
các bụi rậm mai phục, một nửa nấu cơm phân phát cho mọi người. Quân
kia quay lại, ta đổ phục binh ra đánh, chắc thế nào cũng được.

Tự Khánh nghe theo kế ấy, cho Vương Lê và Nguyễn Chi mang quân

đi mai phục, lại dặn khi nào thấy lá cờ đỏ ở giữa trại hạ xuống thì đổ quân
ra mà đánh, còn mình tự đốc thúc quân lính canh phòng, giữ trại. Quả nhiên
đến gần trưa thấy một đạo quân kéo đến. Tướng đi đầu chính là Đinh Khả.
Theo sau là bọn Đỗ Kì Hưng, Đàm Bính, Đinh Lâm, ào ạt kéo tới. Trần Tự
Khánh đem quân ra ngoài trại bày trận, đợi Đinh Khả tới. Tự Khánh cầm
ngược ngọn giáo, cúi đầu chào, nói:

- Tôi thật có lòng phò tá hoàng thượng mà bị nghi oan, nay đem quân

đến đây cũng chỉ muốn cùng tướng quân đón xa giá về triều để xã tắc yên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.