ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 381

- Đấm thì đấm. Tôi thế nào cũng được nhưng chú em tôi đây còn mới

mẻ, e dè lắm. Các vị thư thư đừng có làm chú ấy chết đấy nhé.

Cả bọn cùng cười. Quang Minh ngật ngưỡng theo cô gái vào phía

trong, bỏ Văn Khoai ngồi lại cùng cô kia. Cô gái bảo:

- Huynh đi cùng em chứ? Đi với em đi. Huynh không đi với em chắc

là em chết mất.

Cô gái nói xong cầm tay Văn Khoai kéo đi. Văn Khoai vốn vụng

đường ăn nói, chẳng biết từ chối ra sao, đành để cô gái lôi vào phòng.
Trong phòng màn trướng, giường đệm đẹp đẽ lại có cái bàn nhỏ với hai
chiếc ghế cũng nhỏ để hai người ngồi nói chuyện. Văn Khoai đỏ mặt, ngồi
cúi gằm không dám động cựa. Cô gái thấy vậy, cầm tay hỏi:

- Huynh không đến đây bao giờ hay sao mà run thế.

Văn Khoai thực thà trả lời:

- Tôi có đến vài lần rồi nhưng chỉ để uống rượu chứ chưa dám vào

phòng này bao giờ.

- Huynh là võ quan mà nhút nhát thế, đánh giặc sao được.

Văn Khoai đã lấy lại được bình tĩnh, lại thấy cô gái cũng có vẻ hiền

lành mới bảo:

- Đánh giặc tôi cũng không ngại bằng nói chuyện với các cô.

Cô gái cười tinh quái, bảo:

- U à! Nói lém rồi phải không? Chắc ghê ra phết chẳng phải vừa.

- Tôi thấy cô cũng có vẻ con nhà lành, sao lại chọn làm nghề này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.