ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 433

- Đã đến nước này chúng ta nên trốn quay lại nương nhờ nhà Nguyên

may ra còn được sống.

Di Ái nói:

- Cũng đành thế vậy chứ biết làm sao.

Nửa đêm quân lính ngủ say, bọn Ái liền kéo nhau trốn đi nhưng bị lính

gác phát hiện. Lê Mục rút kiếm chống lại, liền bị giết chết. Di Ái và Lê
Tuân bị Lương Uất vây chặt, đành quỳ xuống chịu trói.

Sài Thung tức giận lắm, viết thư cho người tâm phúc luồn rừng quay

lại bảo bọn Bột Nhan Thiết Mộc Nhi và Hồ Kha Nhĩ nhân khi quân Nam sơ
hở đánh cướp lấy ải để cứu bọn Trần Di Ái. Bột Nhan Thiết Mộc Nhi nhận
được thư, liền đem binh cướp ải thì trời đã gần sáng. Quân Lương Uất
không ra đánh, chỉ reo hò, đánh trống, thổi tù và ầm ĩ. Quân Nguyên nghi
hoặc không biết quân Việt nhiều ít thế nào, bảo nhau lùi lại. Đến khi trời
sáng hẳn, Hồ Kha Nhĩ nói:

- Người Nam chỉ hò reo mà không ra đánh, hẳn là chúng ít quân. Ta

nên cho lính nấu cơm ăn xong tiến lên chắc là chúng phải bỏ ải mà chạy.

Bột Nhan Thiết Mộc Nhi nói:

- Tướng quân bàn phải lắm. Ta cần đánh gấp để cứu Trần Di Ái mới

có thể ép Trần Khâm thoái vị.

Hai tướng bàn xong, lệnh cho quân sĩ nấu cơm, vừa định ăn bỗng

trong rừng chiêng trống vang trời, tên bay vun vút. Quân Nguyên bị bất
ngờ, bỏ chạy tán loạn. Lương Uất dẫn quân xông ra chém giết một hồi.
Quân Nguyên chết hại quá nửa. Bột Nhan Thiết Mộc Nhi cùng Hồ Kha Nhĩ
thu nhặt tàn binh chạy trốn về Nguyên, không dám nghĩ đến việc cứu bọn
Trần Di Ái nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.