ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 436

Trong thư có đoạn nói: "Ngươi cáo bệnh không vào chầu, nay cho ngươi
được nghỉ để thuốc thang điều dưỡng. Ta lập chú ngươi làm An Nam quốc
vương, coi quản dân chúng".

Trần Nhân Tông nghe đọc thư xong, đập án, nói:

- Láo xược! Vua tôi nhà các ngươi là cái gì mà dám nói đến chuyện

phế lập ở nước ta. Võ đao quân! Đem Sài Thung ra chém, gửi đầu về
Nguyên để dạy cho Hốt Tất Liệt một bài học.

Sài Thung sợ ríu cả lưỡi, không nói được câu gì. Quan thông thị đại

phu là Trần Phụng Công can rằng:

- Hai nước bang giao không nên chém sứ. Xin hoàng thượng cứ đuổi

Sài Thung về cũng đủ làm cho vua tôi nhà Nguyên nhục lắm rồi.

Nhân Tông nghe theo, sai quân đuổi Sài Thung về. Thung đi sứ lần

này cũng chẳng được công trạng gì lại suýt mất mạng, đành lủi thủi về
nước.

Đây nói chuyện về Thân Văn Khoai mấy năm trước, sau khi được

Trịnh Quang Minh cho số tiền năm mươi quan, liền về quê nói với mẹ bán
hết vườn ruộng lấy một trăm quan tiền, quay lại Đại La chuộc Mộng Điệp.
Chiều hôm ấy Văn Khoai cùng Trịnh Quang Minh mang bốn trăm quan
tiền đến kỹ viện Phúc Tình. Một vị tương bang dẫn hai người vào gặp Tư
Phúc. Quang Minh nói:

- Chú em tôi đây đã có đủ tiền. Xin mợ cho chuộc cô Mộng Điệp.

Tư Phúc với tay lấy chiếc ống đồng nhổ quết trầu, cười nheo mắt, nói:

- Có bao nhiêu mà bảo là đủ?

- Thì mợ đã bảo là bốn trăm quan, chúng tôi có đủ đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.