ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 437

Tư Phúc phủi tay cười, bảo:

- Trời ơi! Những người anh em sao mà ngây thơ thế. Bốn trăm quan là

đã cách đây mấy tháng rồi. Bây giờ cái gì cũng đắt đỏ, tháng trước có hai
xu một thưng gạo, tháng này đã phải ba xu rưỡi rồi. Bốn trăm quan lúc này
chưa bằng hai trăm quan mấy tháng trước, tôi để cho người anh em làm sao
được.

Văn Khoai nghe nói vậy nóng bừng cả mặt, nói:

- Mụ này nói hay thật, đã như vậy sao mụ không nói trước cho chúng

tôi biết. Mụ định giở trò phải không?

Quang Minh kéo Văn Khoai, ý muốn bảo cứ từ từ. Tư Phúc giọng giễu

cợt, nói:

- Nào ai dám giở trò với người anh em. Nhưng thực tình cầm bốn trăm

quan bây giờ, tôi có đi vớt gà lẻ về cũng không được. Bao nhiêu công chăn
dắt, nay nó mới kiếm ra đồng bạc chứ có phải dễ đâu.

Quang Minh ôn tồn nói:

- Thế bây giờ ý mợ định thế nào?

Tư Phúc cười nhạt, nói:

- Bây giờ các người anh em muốn chuộc Mộng Điệp phải không dưới

chín trăm quan.

Văn Khoai không chịu được nữa bặm môi nói:

- Mụ tưởng tiền là vỏ hến hay sao. Mụ đòi bốn trăm quan, tôi chồng

đủ bốn trăm quan. Mụ có giao người không thì bảo?

Tư Phúc chống tay vào nách, nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.