ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 448

Ngoài cửa có tiếng chân người, lão phu nhân bước vào. Quốc Toản vội

tới đỡ mẹ, nói:

- Kìa! Sao mẹ cũng chưa đi nghỉ?

Phu nhân ôn tồn bảo:

- Việc của con chưa xong, mẹ nghỉ sao được. Con hãy nghĩ xem vì

nguyên cớ gì mà phải hưng binh.

Quốc Toản chắp tay nói:

- Dạ thưa mẹ! Con chiêu binh lần này trước để đánh giặc mạnh, sau

báo đền ơn vua ạ.

Lão phu nhân mỉm cười, nói:

- Con nói đúng rồi đó. Vậy sao không đề những chữ ấy lên cờ?

Đôi mắt Quốc Toản sáng lên, gương mặt chàng rạng rỡ hẳn ra, khoanh

tay cúi đầu nói với mẹ:

- Cảm ơn mẹ đã gợi ý cho con,- Chàng quay sang nói với lão gia thần

- Lão hãy đi nói với các cô gái làng, trong đêm nay phải thêu xong sáu chữ
Phá cường địch báo hoàng ân trên lá cờ đại này.

Sáng hôm sau, từ lúc còn rất sớm, trai tráng mấy xã trong vùng đã tụ

lại trên khoảng đất đầu làng Vân Ổ. Cha mẹ, chị em nghĩa binh cũng nhộn
nhịp tiễn đưa. Cơm nắm, khăn trầu và những ánh mắt gửi trao kể bao tình
lưu luyến. Lát sau Quốc Toản dẫn mấy trăm gia binh tiến vào. Có một tráng
sĩ trẻ tuổi đi đầu, hai tay giương cao lá cờ đại. Mọi người đồng thanh hô to:

- Phá cường địch, báo hoàng ân! Phá cường địch, báo hoàng ân!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.