ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 60

Câu hỏi bất ngờ của Trần Thị Dung làm Thủ Độ hơi chột dạ nhưng

bản lĩnh của một vị tướng can trường đã giúp ông ta bình tĩnh lại ngay. Thủ
Độ trả lời tự nhiên, không hề lúng túng.

- Không có con trai à! Vô nam tắc dụng nữ, việc chi phải lập người

ngoài. Phế hay không phế, Huệ Tông cũng còn có ý nghĩa gì nữa đâu.

Hoàng hậu thở dài, giây lâu mới nói:

- Quyền bính ở trong tay cậu. Cậu muốn làm sao thì tuỳ, miễn đừng để

đến mức mẹ con tôi không có chỗ dung thân là được.

Thủ Độ nói:

- Ơ kìa! Con chị làm vua, giang sơn này vẫn là của nhà chị, sao lại bảo

không có chỗ dung thân? Vả nữa tình cảm của tôi đối với chị như thế nào?
Chẳng lẽ tôi lại làm tổn hại chị hay sao?

Thấm thoắt đã đến tháng mười, rét sớm, Huệ Tông ở hậu cung một

mình, chăn đệm sơ sài lạnh lắm, lại không có củi sưởi. Thị nữ A Nhi xin
lĩnh thêm chăn cho vua. Thủ Độ bảo:

- Mới tháng mười, đã rét lắm đâu mà cần nhiều chăn chiếu.

Đêm ấy Huệ Tông bị lạnh, không sao ngủ được, ôm ngực ho rũ rượi.

A Nhi thương vua, ôm ngài vào lòng ủ cho đỡ lạnh. Huệ Tông ứa hai hàng
nước mắt bảo A Nhi:

- Ta có vợ, có con, có cả triều thần văn võ, vậy mà bị giam ở đây đã

gần một năm, không ai lai vãng thăm hỏi. Bây giờ tình cảnh đã đến nước
này cũng chỉ có một mình nhà ngươi ở bên cạnh. Nhà ngươi thật là một bầy
tôi trung, tiếc rằng ta không thể làm gì cho ngươi được nữa. Ôi! Ta có ngờ
đâu anh em thằng thuyền chài lại tàn ác thế này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.