ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 797

Nguyễn Địa Lô mắng lại:

- Ta tuy chỉ là một nô thần của Hưng Đạo vương nhưng không phản

quốc hại dân, lại chẳng hơn ngươi theo gót sài lang vong quân vong phụ
hay sao? Không sớm hàng đi, muốn chết ư?

Trần Kiện liền múa giáo xông lên đánh. Nguyễn Địa Lô vung đao tiếp

chiến. Hai tướng đang đánh nhau hăng, lại một đám quân Việt nữa từ phía
sau đánh tới. Trần Kiện sợ hãi bỏ chạy. Nguyễn Địa Lô rút cung đặt tên,
bắn một phát. Mũi tên xuyên qua hai lần áo giáp từ lưng sang ngực, Trần
Kiện chết lăn xuống ngựa. Lê Trắc đang chạy bên cạnh, thấy vậy nói:

- Ôi! Quân hầu hỏng mất rồi. Ta không thể để người nằm đây rơi vào

tay Nguyễn Địa Lô được.

Nói xong nhảy xuống, ôm xác Trần Kiện đặt lên lưng ngựa, chạy về

đến ngoài thành Khâu Ôn đã gần nửa đêm. Quân sĩ chẳng còn ai đi theo, Lê
Trắc vừa khóc vừa lấy kiếm đào hố chôn Trần Kiện ở góc rừng, lại lấy đá
chèn lên cẩn thận, lạy ba lạy rồi mới tìm đường trốn sang bên kia biên giới.
Trắc là kẻ mang tội phản quốc nhưng vẫn còn giữ được chút tình tôi chủ, ấy
cũng chính là phần đạo đức nho gia còn sót lại trong con người y. Còn Trần
Kiện chết rồi vẫn bị người đời nguyền rủa. Sau này vua Trần biếm Kiện
sang họ Mai.

Minh Lý Tích Ban mang quân chạy suốt đêm lên đến gần biên giới, lại

bị Nguyễn Thế Lộc đánh rát một trận, tan nát hết cả, trời gần sáng sang
được đất Nguyên, kiểm điểm lại chỉ còn chưa đến ba trăm người, cùng
nhau kéo về Tư Minh. Bọn Văn Nghĩa hầu, Minh Thành hầu, Vũ Đạo hầu
tan tác khắp nơi, mấy ngày sau cũng mò mẫm tìm sang, chỉ có Nghĩa Quốc
hầu Bá Ý quay trở lại nhưng sợ tội không dám vào Vạn Kiếp mà đến nhờ
trại lính Nguyên che chở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.