ĐẤT VIỆT TRỜI NAM - Trang 795

Minh Lý Tích Ban đem ba nghìn quân hộ tống lũ hàng tướng cùng gia

quyến lục tục kéo qua Đông Ngàn, châu Bắc Giang, thẳng hướng ải Lão
Thử lên phía Bắc. Trong đám thân nhân của bọn hàng tướng có nhiều người
già, đàn bà, trẻ nhỏ nhưng không đủ xe chở, nhiều người phải đi bộ. Đoàn
quân dài lê thê, ì ạch tiến lên. Khi đi qua những làng mạc bị quân Nguyên
đốt phá tan hoang, Nghĩa Quốc hầu Bá Ý rơi nước mắt nói với mọi người:

- Trời ơi! Lẽ nào phụ vương ta không biết bọn người Nguyên là giống

sài lang hung ác thế này. Thôi ta đã đi nhầm đường mất rồi. Để cho dân
nước phải điêu linh dẫu có được ở ngôi quân trưởng cũng chẳng vui sướng
nỗi gì.

Nhiều lính hầu của bọn hàng tướng thấy vậy cũng bùi ngùi thương

cảm, đến đêm bảo nhau:

- Các vương công sang Nguyên có cả vợ con cha mẹ cùng theo, yên

ấm mọi bề. Chúng ta sang bên ấy suốt đời làm kẻ vong quốc, vô quân vô
phụ, uổng phí một đời, chi bằng trốn ở lại về nhà làm ăn hoặc giả theo
Hưng Đạo vương đánh giặc lập nên công trạng, mai sau triều đình ban ân
huệ còn có chỗ phụng dưỡng cha mẹ, nuôi nấng vợ con. Xem ra Nghĩa
Quốc hầu cũng chán bọn người Nguyên lắm.

Nói xong bỏ trốn cả. Lúc Trần Kiện biết, họ đã đi mất quá nửa rồi. Gia

quyến bọn hàng tướng thiếu người phục dịch lại càng vất vả khốn khổ lắm.
Mấy ngày sau gần đến ải Lão Thử, Minh Lý Tích Ban nói với Trần Kiện:

- Ải này rất là hiểm trở. Ta chắc thế nào cũng có quân Nam trấn giữ.

Quân hầu hãy cho người đi trước dò xét xem sao.

Trần Kiện liền cử hai đội thám binh đi cùng hai đội thám binh của

Minh Lý Tích Ban lên đèo thám thính. Đến quá trưa quân do thám quay lại
báo:

- Tuyệt nhiên không có một tên quân Nam nào ở trên ải.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.