DẠT VÒM - Trang 29

DẠT VÒM

Phan Hồn Nhiên

www.dtv-ebook.com

Chương 6

Khuya khoắt, đường phố không bóng người. Những tháng cuối năm,

càng về đêm trời càng lạnh. Vài miệng cống bốc lên làn khói xám nhạt. Đi
qua các vòm cây, không khí về đêm như một dòng nước tinh khiết bé xíu,
luồn lách vào phổi, làm dịu cảm giác dập nát trên gò má. Máu vẫn rỉ trong
miệng mằn mặn. Nhà trọ cách đây không xa nhưng việc phải cuốc bộ, đẩy
theo cái xe nặng trĩu không nổ được máy khiến đoạn đường dài ra bất tận.
Thỉnh thoảng, mũi chân tôi đá vào một hòn gạch vỡ đau điếng. Âm thanh
lọc cọc của cái xe vang động trong đêm tối, nghe khó chịu khủng khiếp.
Thế nhưng, điều khiến tôi lo âu hơn cả là cái bóng người im lặng đổ dài,
lúc nhô lên phía trước, lúc tuột xuống phía sau ở ngay sau lưng tôi...

Ban nãy, nhận ra cô nhóc ăn cắp, tôi đã phát hoảng, nhắm mắt thêm vài

phút lấy lại trấn tĩnh. Rồi tôi vùng dậy, lảo đảo tách ngay ra khỏi cô ta. Thật
bất ngờ, cô ta hoàn toàn không nhận ra tôi. Tôi chỉ là một trong vô vàn nạn
nhân thôi mà. Gương mặt cô gái hiện thoáng qua khi tôi bật lại đèn xe. Đôi
mắt to hướng về tôi chăm chú. Một cái mím môi bướng bỉnh kỳ quặc.
Dựng lên chiếc xe đổ nghiêng, tôi tìm cách thoát khỏi đoạn đường tối om
và cô gái nguy hiểm càng nhanh càng tốt. Đi được một quãng, tôi phát hiện
có bóng người bám sát theo sau. Lẽ nào là tên cướp xe vẫn không buông
tha tôi. Tôi ngoảnh lại thật nhanh. Bóng người nép ngay vào cột điện. Tôi
kịp nhận ra đuôi tóc bay tung lên trong phút chốc. Cô nhóc ăn cắp. Tim tôi
đập chậm hơn. Tôi tin mình không để cô gái quái quỷ đẩy vào tình cảnh
nguy khốn thêm một lần nữa. Cô nhóc đi cách tôi một quãng. Những bước
chân lếch thếch. Tiếng giày miết nhẹ trên các phiến gạch vỉa hè. Tôi đẩy xe
nhanh hơn. Tiếng chân bước phía sau cũng rảo lên vội vã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.