DẠT VÒM - Trang 27

khách biết tôi là xe ôm chuyên nghiệp. Gã cao kều vẫn thu tiền đều đặn của
tôi. Gã ta giới thiệu tôi mối chạy xe đều đặn, mỗi tuần bốn buổi đưa đón
một bà giáo dạy tiếng Nhật ở trung tâm ngoại ngữ. Tiền công tháng cố định
300 ngàn đồng. Bà giáo biết tôi còn đi học, hứa hẹn sẽ thưởng thêm nếu tôi
đưa đón cẩn thận và đúng giờ. Tuy nhiên, có lần bà ốm, nghỉ hai buổi, khi
trả lương, bà tự trừ trước của tôi 50 ngàn đồng. Tôi định nói với bà ấy rằng
theo quy tắc, bà ấy tự nghỉ, thì vẫn phải trả đầy đủ lương cho tôi. Nhưng
việc tranh cãi với một người lớn tuổi hơn, lại luôn nói những điều cao quý,
chỉ vì vài chục ngàn đồng khiến tôi ngán ngẩm. Nếu bảo tôi không thất
vọng tí chút thì là bốc phét. Tôi kiếm gã cao kều, trả tiền cò trước khi bị
hăm dọa. Gã ta bảo tôi cất đi. Gã không lấy khoản tiền đó. Coi như có việc
thì giúp nhau, gã nói. Vậy đấy, lơ láo ra đời, ngay chuyện nhỏ nhặt như tiền
bạc, cũng đã bao nhiêu chuyện lạ lùng không thể biết trước. Chỉ có sống
trong đó, lặn hụp vào, và gắng mà nhớ lấy.

Giữa tuần, tôi đón người khách cuối cùng vào khoảng hơn 12 giờ khuya.

Thật may mắn, anh ta cho địa chỉ gần nơi tôi trọ. Theo hướng dẫn của anh
ta, tôi rẽ vào một con đường nhỏ vắng lặng. Ngay khi dừng lại, tôi cảm
nhận một cú đập mạnh phóng đến từ phía sau. Một cách vô thức, tôi
nghiêng người qua bên trái, theo chiều thuận của tôi. Cú đập sượt qua, nện
vào vai tôi đau điếng. "Cướp xe!" - Tôi gào lên, ngoảnh lại. Cú đấm nữa,
trúng gò má. Mắt tôi tối sầm. Tôi nắm chặt chìa khoá trong lòng tay, giữ
chặt cổ xe. Thêm một cú đá vào sườn. Gã khốn kiếp này mới mạnh làm
sao. Xương tôi kêu lên răng rắc, như bị bàn tay khổng lồ bóp nghiến. Tôi
hộc lên, khuỵu xuống. Tiếng la to thất thanh của ai đó xé toạc bóng tối.
Tiếng chân người bỏ chạy. Vị mặn của máu trào lên trong miệtng. Trời đất
quay tròn. Gần như tôi thỉu đi vì đau. Rồi, tựa làn sóng từ xa dội đến, tôi
cảm nhận một làn hơi ấm nóng. Mùi bàn tay thoảng nhẹ. Cảm giác mềm
mại nào đó của một bộ ngực, thật lạ lùng. Có lúc, tôi ngỡ như con người tôi
được tạo ra bởi máu và những dây thần kinh ấm áp. Tôi dần dần tỉnh táo
hơn. Tôi mở to mắt. Trên cao, trời đêm mượt như nhung. Gió luồn qua
chân tóc. Tôi đang nằm gối đầu trong lòng một cô gái. Cô ta cúi xuống,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.