DẤU ẤN TRONG TIM - Trang 110

Thế nào mẹ chàng cũng thích ngôi nhà, và chắc đây là nơi dễ chịu cho
chàng nghỉ ngơi sau giờ làm việc. Chàng muốn biết giá cả ra sao để nói lại
cho mẹ chàng biết, chàng bèn hỏi:
- Thôi được rồi, tốt hơn bây giờ ta hãy vào vấn đề nhé? Điều kiện cho thuê
ra sao?
Beatrice liếm môi, ho khẽ, rồi ngần ngại nói:
- Nhà sẽ… cho thuê với giá mỗi tuần hai bảng 10 silinh Chàng nhìn cô ta,
để ý thấy Rosie lắc đầu nhìn cô chị, nhưng cô ta cứ nói tiếp:
- Nhưng giá ấy là giá cho thuê chính thức, ngoài ra tôi còn xin thêm anh 10
silinh nữa mỗi tuần, vì như anh đã biết đấy… rồi anh sẽ thấy… còn việc
chuẩn bị để cho bà vào ở, chuẩn bị khăn màn. Có nhiều khăn trải giường và
khăn tắm trong tủ ở trên đầu cầu thang. Rồi còn việc chuyên chở thực phẩm
đến nữa.
Chàng đưa bàn tay ngăn cô ta lại, cười và nói:
- Đúng thế. Hoàn toàn đúng như thế. Tôi hoàn toàn đồng ý, và tôi tin mẹ tôi
cũng đồng ý. Cô biết không, mẹ tôi rất chịu chơi.
- Nhưng nói thì nói, chàng không khỏi nghĩ đến cái giá cô ta đưa ra: Ba
bảng một tuần! Chàng có thể đem cho thuê ngôi nhà xinh xắn ở ngoài thành
phố với bốn mẫu đất để lấy tiền thuê ngôi nhà nầy, chắc cũng không đến
nổi lỗ lắm. Nhưng dù sao, ngôi nhà nầy cũng xinh đẹp, chàng nghĩ đây là
ngôi nhà lý trưởng cho mẹ chàng.
Chàng nghe tiếng thở dài của Beatrice, rồi cô ta nói:
- Bây giờ ta đi uống cà phê nhé.
Một lần nữa, cô ta đi trước dẫn đường, Rosie quay qua nhìn chàng, lắc nhẹ
đầu như muốn nói: anh đã bị bóc lột. Nhưng sau đó khi ở riêng, chàng nói
với cô:
- Tôi không chịu được giá như thế đâu, nhưng mẹ tôi chịu được. Bà ấy rất
hào hoa, rộng lượng.
- Rồi để tỏ cho cô biết chàng hiểu ý nghĩa cái lắc đầu của cô, chàng vỗ lên
vai cô và trề môi với cô.
Họ đi vào trong phòng khách ngôi nhà chính, và khi nhìn quanh căn phòng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.