DẤU ẤN TRONG TIM - Trang 112

Catherine Coookson

DẤU ẤN TRONG TIM

Dịch giả: Văn Hoà – Kim Thuỷ

Chương 12

Ba bảng một tuần!
- Mẹ cứ đợi xem rồi sẽ biết, con đảm bảo với mẹ.
- Phải, mẹ tin con. Nhưng đây là một phần ngôi nhà thôi. Mẹ muốn nhà
riêng biệt.
- Nhà phụ nầy riêng biệt, mẹ không làm sao tìm được trong thành phố nầy
hay nơi nào có cái nhà phụ như thế nầy, trừ phi mẹ ra nhà quê mới có thể
có.
- Vì thế mà phải trả một trăm năm mươi bảng một năm. Với giá nầy nội
trong ba năm là ta mua được một ngôi nhà khang trang. Còn việc ngôi nhà
đồ sộ như con nói, mẹ không muốn đồ sộ, mẹ chỉ muốn đủ tiện nghi thôi.
Khi ấy hai mẹ con đang đi theo con đường một bên, để xe lại ở cổng, chàng
quay qua nói với mẹ:
- Kìa mẹ! Con nói rồi, nếu mẹ không thuê nhà nầy thì mẹ phải tự mình đi
tìm nhà thuê thôi, chứ con không có thì giờ nữa, hay không đủ kiên nhẫn để
tìm được cái nhà theo ý muốn của mẹ được.
Bà đáp, giọng có vẻ ân hận:
- Mẹ xin lỗi. Mẹ xin lỗi, con yêu. Mẹ chỉ biết trông cậy vào con, nhưng mẹ
muốn cái nhà… Ôi! Tại sao mẹ không ngậm miệng cho đến khi tận mắt
thấy cái nhà nhỉ. Con nói ngôi nhà có ngõ vào riêng biệt chứ không đi
chung với nhà chính à?
- Dạ, phải, và đây là đường đi vào nhà phụ đấy. Thưa mẹ… - Chàng dừng
lại, nhìn vào mặt bà, rồi nói tiếp:
- Nếu cô ta đòi năm hay sáu bảng chắc con cũng thấy rất xứng, và đúng là
ngôi nhà mẹ đang cần, nên mẹ cứ việc rút tiền ở nhà băng mà thuê. Vã lại,
con thấy mẹ chỉ cần lấy tiền lời công trái là dư sức thuê rồi.
- Được rồi, được rồi; ta cứ đi xem ngôi nhà đẹp nầy ra sao rồi hẵng hay.
Khi hai mẹ con đi qua cánh cổng trang trí rục rỡ để vào vườn, bà dừng lại,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.