DẤU ẤN TRONG TIM - Trang 137

Catherine Coookson

DẤU ẤN TRONG TIM

Dịch giả: Văn Hoà – Kim Thuỷ

Chương 16

Rosie nhớ mãi ngày đầu năm khi cô trở về nhà gặp chị Beatrice rạng rỡ
tươi mới, cô đã vô cùng kinh ngạc. Điều đầu tiên khiến cho cô kinh ngạc là
mặt người chị lộ vẻ hết sức sung sướng và giọng chị rất niềm nở khi đón cô
trở về.
Rồi sau đó, khi vào phòng làm việc, chị kể hết sự tình cho cô nghe. Nghe
xong, cô không nói năng gì hết, khiến cho Beatrice phật ý, chị la lên:
- Tại sao cô nhìn tôi như thế? Tại sao tôi không được phép lấy chồng?
Lúc đó, cô mới ấp úng trả lời:
- Không… có gì hết, chỉ vì tôi… ngạc nhiên thôi, kinh ngạc thôi.
- Kinh ngạc vì John… ông bác sĩ yêu tôi à?
Ông bác sĩ yêu chị ấy ư? Rosie nhớ hầu như cô đã nói to câu ấy ra, ngoại
trừ việc cô đổi từ "chị ấy" ra "chị". Cô lại ấp úng khi trả lời:
- Chúng tôi… ờ, chuyện… quá bất ngờ. Tôi không biết chị yêu ông ta.
- Có khối chuyện về tôi mà cô không biết.
- Phải, phải, chị Beatrice, chị nói đúng.
- Cô gật đầu nhìn chị và nói tiếp: -
Tôi mừng cho chị.
Sau đó, câu chuyện trở nên nhạt nhẽo và cô lên lầu, thay áo quần. Khi
Beatrice thấy cô đi xuống, mặc áo khoác cũ và đội mũ, chị ta biết cô em sẽ
sang nhà hàng xóm, chị nhìn cô, gay gắt nói:
- Dù chuyện gì xảy ra đi nữa, tôi vẫn không thay đổi ý kiến về những người
hàng xóm của chúng ta và việc cô thường xuyên sang chơi bên ấy.
Nghe thế, cô trả lời gọn lỏn:
- Tôi cũng thế, chuyện của chị cũng không làm thay đổi ý định của chị…
Cả Robbie và bà Annie đón tiếp cô rất niềm nở khiến cô cảm thấy như cô
về nhà mình thật sự. Nhưng khi bà Annie nói với cô:
- Cho tôi biết tin tức về Helen đi, - thì cô đáp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.