DẤU ẤN TRONG TIM - Trang 141

hành quyết", - rồi ông bước tới hai bước gần Jchn, để tay lên vai chàng và
nói:
- Anh có thấy khỏe không?
- Khỏe, rất khỏe.
- Tôi không muốn nói đến thể xác, tôi muốn nói tinh thần; anh cảm thấy
chuyện nầy có yên ổn không? Anh biết tôi rất ngạc nhiên khi thấy anh lấy
cô ấy, vì tôi biết tính tình cô ta rất rõ.
- Người nào cũng có hai mặt, thưa ngài.
- Anh đã thấy được mặt tốt của cô ấy ư?
- Ồ! thấy, thấy. Tôi đã thấy mặt tốt của cô ấy.
- Anh sung sướng khi lấy cô ta chứ?
- Đương nhiên là sung sướng.
- Giọng John nghe có vẻ gay gắt.
- Tốt, đấy là điều nên biết. Rồi anh phải làm việc cật lực đấy. Tôi biết nhà
ấy nợ nần như chúa chổm, nhưng bù lại, ngôi nhà rất đẹp, cũng xứng công
anh trả nợ đấy, chú em ạ. Đấy là ngôi nhà đẹp nhất trong vùng, ngoại trừ
toà Thị chính, và ngôi nhà còn ấm cúng như hầm bia. Nhưng có một điều
tôi muốn hỏi anh:
Tại sao anh không làm đám cưới ở nhà thờ?
- Cô ấy không muốn làm đám cưới ở nhà thờ, thưa ông. Cô ấy muốn làm
đám cưới lặng lẽ. - Anh không nói thêm: "và cho nhanh", Beatrice lo sao
đám cưới xong ngay cho rồi. Chàng tự hỏi không biết có phải nàng cảm
thấy có gì đáng ngờ nơi chàng không. Thế nhưng, chàng dẹp ý nghĩ nầy
sang một bên, nàng là một cô gái dễ thương, tốt và rất, rất thích chàng. Và
rồi ra chàng phải lấy vợ thôi, vì chàng muốn có một gia đình. Và ngôi nhà
ấy được làm ra cho một gia đình. Chàng hình dung ra cảnh ngôi nhà có
nhiều con nít. Phải, chàng muốn có một gia đình, còn nàng thì muốn có
con. Ồ phải, nàng đã nói huỵch toẹt ra rồi: nàng muốn có con và có bao
nhiêu con cũng được.
- Thôi thì giờ cấp bách, ta đi thôi - Bác sĩ Cornwallis chìa tay ra. : John, tôi
chúc anh vạn sự như ý. Chúng ta đã quen nhau khá lâu đủ cho tôi xin phép
anh được nói lên hai điều tôi thích anh: anh là người thẳng thắn và là một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.