DẤU ẤN TRONG TIM - Trang 150

- Con đừng có vẻ ngạc nhiên như thế, mà chuyện thật đấy. Con có nhớ anh
nông dân Braithwaite không? Và con có nhớ mọi người lên án anh ta vì anh
bỏ đi khỏi nhà, để lại bà vợ nhỏ nhắn tội nghiệp với bầy con ba đứa không?
Đấy, anh ta cũng gặp trường hợp như thế đấy, anh ta đã nói cho ba con
nghe về chuyện ấy. Công ăn việc làm của anh ta bị trắc trở cũng tại vị chị
vợ hết cả.
-Vì bà Braithwaite à? - Chàng hỏi hai mắt tròn xoe.
- Phải, vì bà Braithwaite.
Chàng nhìn sang một bên. Chị ta là người phụ nữ nhỏ nhắn chứ không có
vóc dáng như Beatrice và không có phong thái như Beatrice; chị ta có vẻ là
một bà nội trợ, một bà chủ nhà. Thật ở đời khó biết đâu là chân đâu là giả.
- Con muốn ngủ phòng khác một thời gian.
- Mẹ có nói với cô ấy thế, nhưng cổ không bằng lòng làm thế có thể giúp cô
ta nguội bớt lửa dục.
- Đáng ra cô ta phải uống thuốc an thần mới phải, uống thuốc ấy để giúp
buồn ngủ.
- Chưa bao giờ mẹ thấy ai làm thế.
- Phải, nhưng con không thể nằm ngủ với cô ấy.
- Đáng ra con phải tìm hiểu cô ta trước đã mới phải. Nhưng đằng nầy, trước
khi lấy người ta, con không biết gì và họ hết.
Bà đưa tay ra.
- Mẹ xin lỗi con.
Chàng đứng dậy, đi đến bên cửa sổ, nhìn ra ánh sáng lờ mờ ở bên ngoài, rồi
nói:
- Helen vừa đến ở tại Col Mount, cô ta biết chuyện nầy mà không nói cho
con biết. Nhờ Rosie nói con mới biết.
- Mẹ cũng biết.
Chàng quay người, nhìn bà hỏi:
- Mẹ biết à?
- Biết, mẹ biết, và mẹ còn biết nhiều chuyện khác nữa, cho nên mẹ nghĩ con
biết càng ít, càng khỏe trí cho con.
- Ồ, mẹ! - Chàng ngồi xuống. Khi chàng lẩm bẩm nói cái gì đấy, bà lại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.