DẤU ẤN TRONG TIM - Trang 176

hiện ra trên mặt ông ta.
Khi chồng ngồi xuống, Helen nói:
- Xin phép mời trà quí vị nhé.
- Nghe giọng nàng, chàng biết nàng rất đau khổ, nàng cũng thay đổi nhiều:
trông nàng già hơn, nhưng có vẻ đẹp hơn.
Sau đó, chàng không nhớ chàng đã ăn gì để uống trà. Chàng chỉ nhớ có
việc là Leonard đã pha trò với hai cô giúp việc mang trà vào, Hannah và
Betty, hai chị nầy tuổi trung niên, mắt sáng, má hồng. Sau khi uống trà,
tách đĩa được dọn đi hết, năm người ngồi yên lặng một lát lâu, sau đó Rosie
mới lên tiếng phá tan bầu không khí yên lặng. Cô nói:
- Em… em và Robbie sắp lấy nhau.
- Cô đưa tay nắm tay Robbie.
- Nhưng chuyện nầy xảy đến quá đột ngột, em muốn nhờ anh John nói giúp
chuyện nầy.
- Cô quay qua chàng nói tiếp:
- John, nhờ anh nói cho anh chị ấy nghe. Nói hết đi, nói cho đầy đủ chi tiết
đi anh, John.
Chàng cảm thấy mặt mình đỏ rần. Chàng không ngờ có chuyện như thế
nầy.
Chàng nghĩ cô ấy nên tự mình kể lại theo cách của mình thì hay hơn, nên
chàng nói:
- Rosie, cô nên nói ra thì hay hơn.
- Không, không, John. Anh làm ơn nói giúp cho tôi đi. Tôi không nói được.
Tôi muốn… - Cô cúi đầu xuống, thấy thế, chàng nhìn Helen và nhìn qua
Leonard, và sau một lát im lặng, chàng đành nói:
- Thôi được, chuyện xảy ra như thế nầy. Vừa rồi tôi đi Lon don bốn ngày,
hai ngày dự khoá tu nghiệp và khi trở về, chúng tôi gặp nhau.
- Chàng dừng lại rồi nói tiếp.
- Tôi muốn nói là gặp Teddy Golding.
- Teddy Golding à? - Helen cất cao giọng hỏi, vẻ kinh ngạc, và chồng nàng
thấy thế bèn đưa tay vỗ lên đầu gối nàng, nói:
- Suýt? Lắng mà nghe, em yêu. -

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.