DẤU ẤN TRONG TIM - Trang 178

gửi đơn xin ly dị.
Mọi người im lặng, một sự im lặng nặng nề, và cuối cùng Leonard thay đổi
đề tài, ông ta nhìn Rosie và Robbie rồi hỏi:
- Khi nào làm đám cưới.
- Ồ, Robbie hếch cằm lên - Theo tôi thì vào tuần sau. Nhưng theo bà nầy -
anh nhìn Rosie - bà muốn làm đám cưới ở nhà thờ.
Rosie cười nói thêm:
- Nhà thờ sẽ tuyên bố chính thức kết hôn vào chủ nhật.
- Tốt. Tốt. Tôi mừng cho cô cậu. Và Helen cũng thế phải không?
Helen nhanh nhảu đáp:
- Ồ, phải, phải. Nhưng đáng ra chuyện nầy xảy ra từ lâu rồi mới phải. Anh
là dân Tô Cách Lan cứng đầu. Anh có biết thế không? - Nàng đưa ngón tay
trỏ chỉ về phía Robbie - Đáng ra anh phải thổ lộ tâm tình lâu rồi mới đúng.
- Helen! Helen! - Leonard kéo nhẹ váy nàng về phía ông ta và nói.
- Người nào cũng có lý do của mình, và Robbie có lẽ cũng có. Không ai
giống như anh, anh mới là người dám đến nơi các thiên thần cấm đoán.
John không cảm thấy ghen tị, nhưng chàng đau nhói trong ngực khi thấy
hai người tình tứ nhìn nhau. Rồi Leonard lại thay đổi đề tài, ông ta nhìn
chàng và nói:
- Anh chơi bài brít được chứ?
- Chơi brít à? - John lắc đầu. Bỏ chơi lâu rồi, từ ngày còn đi học đã bỏ chơi
rồi.
- Thế còn bài uýt?
- Ô, bài uýt thì có. Tôi học môn chơi bài hai người nầy để chơi với mẹ tôi.
Môn nầy rắc rối lắm. Phải vận dụng nhiều đến trí óc như môn cờ tướng
vậy.
- Anh cũng biết chơi cờ à?
- Biết, biết chứ, tôi thích chơi cờ, bất cứ khi nào thuận tiện là tôi chơi.
Nhưng tôi có ít thì giờ rảnh rỗi lắm - Chàng định nói tiếp thì bỗng Helen
đứng dậy nói với Rosie:
- Rosie, ta đi chỉ cho Robbie xem cách trồng rau quả ra sao. Chúng tôi cũng
có vườn rau đấy nhé.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.