DẤU ẤN TRONG TIM - Trang 9

17, vẻ rất yêu đời từ dáng đi cho đến lời ăn tiếng nói.
Khi hai người đi ngang trước hàng tầng cấp, họ trông thấy người chị cao
xinh đẹp của cô đang cặp tay một người đàn ông rất bảnh trai trông thật dễ
mến, cô gái liền thì thào bên tai chàng:
- Ý trung nhân của chị ấy đấy. Họ sắp lám đám cưới rồi. Anh ấy lớn tuổi
nhưng đáng yêu.
- Sao? - Chàng ngạc nhiên khi nghe mình thốt lên như thế.
- Em nói họ sắp lấy nhau, và anh ấy đáng…
- Nhưng cô ấy còn trẻ quá, - chàng đáp nhanh.
- Không trẻ đâu, hai mươi rồi.
Dĩ nhiên anh ấy già hơn nhiều. Theo em thì cũng đến 40, già thật đấy,
nhưng dễ thương. Em chưa đầy 18, mà giá eo lấy anh ấy cũng còn được
nữa mà.
- Cô ta cười vui vẻ.
John lắc đầu như xem cô là đứa bé tinh nghịch, chàng nói:
- Ấy, tôi không tin đâu nhé. Tôi dám nói cô cũng đã đến 24 rồi.
Cô liếc xéo chàng, ánh mắt cười đùa:
-Ờ, còn đây là vườn hồng. Nhưng anh là bác sĩ, lại thông minh lanh lợi,
chắc anh đoán biết thôi. - Cô ta lại cười, tiếng cười vui tươi trẻ trung, rồi cô
nói tiếp.
- Còn đây là cây cối đã được tỉa cành. Em không thích loại cây cối cắt tỉa,
chặt bớt như thế nầy. Còn anh?
Chàng suy nghĩ một chút rồi đáp:
- Không, vì cô đã hỏi nên tôi phải đáp không. Tôi thấy nó vặn vẹo trông kỳ
cục. Cây cối đâu muốn được lớn lên như thế.
- Anh nói đúng. Anh đúng đấy.
Cô bước nhanh tới trước, nói tiếp:
- Còn đây, thưa ngài, là rừng thông. Chắc anh cũng thấy hai bên anh đều
toàn là thông rồi đấy chứ.
Chàng cười toe toét, nhìn cô gái. Đúng cô ta là một tiểu yêu nhưng là một
tiểu yêu dễ thương, nên tính tình của cô cũng đáng mến. Cô trông khác
những người kia. Họ thật khác nhau. Chàng lại nghĩ đến cô gái sắp lấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.