ĐẤU CHIẾN THẮNG PHẬT - Trang 82

Vương Việt loạng choạng tiến đến thì thấy người đàn bà đang cho một đứa
bé chừng một tuổi bú, bà ta bị thương rất nặng, chắc cũng sắp chết… bà ta
đưa cặp mắt đã lạc thần nhìn Vương Việt, thều thào nói “Ngươi phải đi
ngay… còn nhiều kẻ thù nữa sẽ tìm đến” – Vương Việt hỏi “Bà là ai, vì sao
bọn chúng lại bao vây truy sát?…”
Người đàn bà nói đứt quãng “Ta đang có con nhỏ thì bị trúng độc… nên
không chống lại được, bọn chúng mà đến đây thì ngươi không thể thoát
chết… ta là… là… là…”
Bà ta nói đến đây thì ngả đầu qua một bên, mép miệng rỉ máu, bà hẳn đã tắt
thở, còn đứa bé vẫn không hay biết gì, nó vẫn áp miệng vào vú mẹ mà bú
chùn chụt – Cho mãi đến tận sau này, trải qua biết bao cuộc chiến mà
Vương Việt chưa hề thấy cái cảnh nào thương tâm hơn thế.
…………………
Vương Việt mang đứa nhỏ về lại ngôi làng đã sinh ra chàng, đứa bé lớn lên
trong sự thương yêu của mọi người, còn Vương Việt rất ít khi trở về, đến
khi nó được bảy tuổi, trong một lần gặp lại, bất ngờ nó hỏi “Dân làng nói
ông đã cứu tôi mang về đây… ông có thể cho tôi biết cha mẹ tôi là ai ?”

Thế nhưng Vương Việt chưa thực hiện được điều đó thì trong một lần khi
chàng đi xa có những kẻ bịt mặt đã đến ngôi làng bắt cóc đứa bé mang đi
mất.

Vì thế Vương Việt mới nói với Từ Mục Phong “Tôi muốn đi dọc theo Con
Đường Tơ Lụa, thanh Phiêu Tâm kiếm nổi tiếng như vậy thì chủ nhân của
nó hẳn nhiều người phải biết. Tôi muốn biết người đàn bà là ai, cha của đứa
bé là ai và biết đâu có thể tìm ra đứa bé…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.