ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 119

Răng năng nhay cắn một vòng giống như còn chưa đủ, hắn lấy đầu lưỡi

xoay một vòng, thỉnh thoảng mút vào, đôi lúc ác ý khẽ cắn, một tay khác
xoa bóp bên còn lại.

Một hồi lâu, hắn mới bỏ qua cho phần bạch ngọc giờ đã trở nên đỏ tươi,

mỉm cười nhỏ giọng nói bên tai nàng: "Trẫm hầu hạ như vậy có khiến ngươi
hài lòng không?"

Toàn thân Lục Khê chẳng còn chút sức nào, hơi híp mắt, mị nhãn như tơ

nói: "Nô tỳ sợ hãi, sao dám để hoàng thượng hầu hạ nô tỳ?"

"Hả? Vậy ngươi muốn như thế nào?" Hắn hứng thú nhìn nàng.

Lục Khê không lên tiếng, sử dụng hành động thực tế để nói rõ nội tâm.

"Không công bằng. . . . . ." Nàng lẩm bẩm, tuy tay hơi run, nhưng không

chút do dự cởi áo hắn ra, khiến hắn cũng trở nên trần trụi như nàng.

Tiếp đến, nàng cùng hắn thay đổi vị trí, lật người ngồi ở bên hông của

hắn. Minh Uyên rất phối hợp, đối với việc nàng muốn làm tỏ ý vô cùng
mong đợi.

Giờ phút này, Lục Khê ngồi ở trên người hắn, toàn thân trần trụi, kiều

nhũ còn dính nước bọt sáng loáng, theo hơi thở của nàng mà phập phồng
trong không khí. Nàng chần chờ cúi đầu , học dáng vẻ lúc trước của hắn, từ
mi tâm hôn dần xuống, sau đó dừng ở bên môi.

Trong trí nhớ ở kiếp trước, khi nàng vẫn còn thích Quý Thanh An thì

mỗi lần hôn đều rất vui vẻ, mỗi một lần gắn bó môi răng đều mang đến
sóng tình mãnh liệt. Mà nay, nàng muốn hoàng thượng thích nàng, ít nhất
phải động chút xíu tâm . . . . .

Nghĩ như vậy, nàng không chút do dự hôn xuống, dùng cánh môi mềm

mại cọ sát môi hắn, thậm chí đưa đầu lưỡi tinh xảo vào trong miệng của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.