ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 143

hậu làm chủ. Nếu hắn không biết lúc ấy Lục Thẩm Tư cũng mang theo thê
nữ từ Giang Nam mang tới, vậy thì nhất định là Thái hậu mời.

Về phần Thái hậu muốn mời nhóm quyền thần đó làm cái gì, lòng dạ Tư

Mã Chiêu đến người ngoài cũng biết, chẳng qua là muốn lôi kéo quyền
thần, cùng chung sức chống lại hắn mà thôi.

Hơn nữ, hình như từ sau năm ấy hắn chưa từng gặp lại Lục Thẩm Tư. . .

. . . trong lòng Minh Uyên đã có tính toán, chỉ nhàn nhạt cười cười: "Ở
trong ấn tượng của trẫm, Lục tổng đốc hình như không phải là người thích
kết bè kết phái."

Phụ thân được hoàng thượng chính miệng khen tặng, dĩ nhiên Lục Khê

rất vui vẻ, trong mắt toát lên sự cảm kích, người cũng dựa sát hơn vào Minh
Uyên.

"Mỹ nhân có còn nhớ, những người cùng dự tiệc với mẫu tử nàng

không?" Minh Uyên lơ đãng mở miệng, cánh tay cũng trượt lên theo vùng
da trần trụi của nàng, phân tán một phần lực chú ý của đối phương.

Lục Khê hơi run rẩy, vừa như oán giận liếc hắn một cái, vừa nhớ lại,

đang định nói, lại chợt nhớ tới điều gì, vội vàng im lặng, qua một lúc lâu
mới nhẹ nhàng trả lời: "Hoàng thượng, tần thiếp không nhớ rõ lắm, căn bản
là những người chưa từng gặp qua, cộng thêm thời gian đã lâu nên…, thứ
cho nô tì ngu dốt, không nhớ được tên họ.".

Thân thể nàng hơi run rẩy, có vẻ sợ hãi, Minh Uyên biết nàng lo lắng

“họa là từ miệng mà ra”, nhưng vốn dĩ hắn cũng chỉ muốn hỏi chút ít mà
thôi, chuyện này chỉ cần bảo Cao Lộc đi thăm dò là ra tin tức, cần gì phải
làm khó nàng?

Nghĩ như vậy, hắn nhếch môi cười: "Nếu muốn trẫm thứ tội, vậy nàng

có biết nên làm gì để lấy lòng trẫm không?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.