ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 145

Tiếng than ngâm không những không khiến đối phương thương tiếc,

ngược lại là càng lúc càng nhanh, cho đến khi một dòng chất lỏng còn ấm
hơn nước xối đầy tay hắn.

Lục Khê thở dốc, vốn tưởng rằng hắn sẽ tiến vào, nhưng sau một khắc,

hắn đột nhiên đẩy hai ngón tay vào thăm dò cấm địa còn đang run rẩy sau
cao trào, bắt đầu mãnh liệt ra vào, khiến thêm nhiều hoa lộ ướt át tràn ra.

Ý thức Lục Khê từ từ tan rã, nhưng ở thời khắc mấu chốt vẫn không

quên phải đáp lại hắn, đổi bị động làm chủ động.

Nàng ôm cổ hắn, dán cánh môi đỏ hồng lên lồng ngực trần trụi, sau đó

vuốt ve lúc nhẹ lúc mạnh, cho đến khi điểm đỏ nhô ra của hắn cứng rắn.

Trong thùng truyền đến tiếng nước va vào cạnh thành, dưới sự đùa bỡn

của hắn, nàng kinh hô liên tục, mùi hoan ái lan đầy trong không khí.

Cuối cùng, nàng hai mắt đẫm lệ ngẩng đầu nhìn hắn, nhỏ giọng van xin

nói: "Hoàng thượng, tần thiếp không chịu nổi. . . . . . Tha cho tần thiếp đi. . .
. . ."

"Hả? Không chịu nổi cái gì?" Hắn cố nén dục vọng đang thôi thúc, ung

dung hỏi.

"Cho thiếp . . . . ." Nàng hạ người xuống, cảm thụ phần nóng bỏng cứng

rắn đang chống đỡ trên nhụy hoa, trong cơ thể truyền đến rung động dồn
dập.

Thấy Minh Uyên vẫn như cũ nhìn nàng, giống như là đang đợi nàng

năng chủ động, Lục Khê khẽ cắn răng, “tự mình động thủ cơm no áo ấm”,
dứt khoát run tay nắm chặt phần cứng rắn của hắn từ từ đưa vào cơ thể
mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.