ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 149

Vì vậy Thường Vệ Quang lại hỏi han ân cần một lúc, hơi lâu sau trong

bầu không khí lúng túng trầm mặc mới tìm được thanh âm của mình: "Tư
Viện, công trình ngăn lũ ở Hoài Bắc của ca ca con đã xảy ra chuyện."

Nét mặt Thường phi lập tức trở nên châm chọc, nàng đã biết vị phụ thân

sao có thể rỗi rãnh thật tâm tới thăm nàng kia chứ.

"Sao, hắn lại tham ô ngân lượng hay là lại cưỡng đoạt dân nữ?"

Thường Vệ Quang cực kỳ bất mãn với giọng điệu chế nhạo mang theo

địch ý của nàng ta, nhưng bởi vì có chuyện muốn cầu nên không còn cách
nào khác là nhẫn nhịn tiếp tục nói: "Tư An còn trẻ, làm việc dễ xúc động,
chưa thấu triệt được lòng người, vì vậy khiến dân chúng xây dựng công
trình ngăn đê bất mãn. Đám bạo dân kia thi nhau bãi công, khiến công trình
kéo dài thời hạn không hoàn thành kịp ngày đã định, vì vậy. . . . . . Hoài Bắc
nạn lụt không ngừng."

Không hiểu thấu triệt được lòng người? Thường phi thật muốn cười to,

chỉ sợ là thô bạo vô thường, tùy ý xử phạt dân chúng đi! Đối với tính cách
tàn bạo ngấm sâu vào máu thịt của vị huynh trưởng này nàng ta hiểu rõ hơn
ai hết.

"Phụ thân không phải đã đánh giá cao nữ nhi quá sao? Hậu cung vốn

không được tham dự chính sự, phụ thân làm quan nhiều năm như vậy,
không phải không biết. Sao hôm nay lại lại phải để nữ nhi nhắc nhở người
thế?"

Nhìn thấy nàng ta có ý muốn khoanh tay đứng nhìn, rốt cuộc Thường Vệ

Quang cũng nổi giận, trầm giọng nói: "Tư viện, ta biết ngươi giận chúng ta,
oán trách chúng ta đưa ngươi vào cung thay thế muội muội. Nhưng dù có
xảy ra qua chuyện gì, chúng ta vẫn là người một nhà, người một nhà gặp
nạn, chẳng lẽ ngươi định vì một chút tức giận đó mà trơ mắt nhìn ca ca
ngươi chịu khổ sao?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.