ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 173

thường đến chỗ ai gia. . . . . . Cũng may bây giờ có ngươi, ai gia cũng xem
như là có được nửa nữ nhi rồi."

Lục Khê nói chuyện với thái hậu một lát mới xin phép cáo lui.

Lần này là ngồi liễn xa trở về Nhạc Thanh điện, lúc đi qua Âm Hợp điện

Lục Khê chợt nhớ tới cái gì, nghiêng đầu hỏi Tiểu Thuận bên cạnh: "Nơi
này chỗ ở của vị chủ tử nào?"

"Bẩm chủ tử, là Tần tài tử."

Tần tài tử? Cũng là Tòng Lục phẩm Tài tử, vì sao lại chưa từng gặp

nàng ta ở chỗ hoàng hậu?

Lục Khê liếc nhìn cửa son đang đóng chặt, lơ đãng hỏi một câu: "Sao ta

tiến cung lâu nay, lại chưa từng nghe nói đến vị Tần tài tử này?"

Tiểu Thuận nhìn quanh bốn phía, nhỏ giọng nói: "Chủ tử có điều không

biết, vị Tần tài tử này mấy năm trước đã từng vô cùng được sủng ái, nhưng
sau này vì ám hại Nguyệt Dương Phu nhân sinh non, mắc tội đố kỵ, trong
cơn tức giận hoàng thượng biếm nàng ta từ Chính Tứ Phẩm Dung Hoa
xuống làm Tài tử như hôm nay, từ lúc đó đến giờ cũng chưa từng đến thăm
nàng ta."

Lục Khê "Ừ" một tiếng, trầm tư thu hồi ánh mắt, đột nhiên nhớ tới thời

gian mấy ngày trước, lúc từ chỗ Thái hậu trở về đi ngang qua đây từng nghe
thấy trong điện truyền ra những âm thanh mập mờ.

Đã là một Tài tử thất sủng, lại còn dám làm chuyện vụng trộm này?

Chẳng lẽ không sợ “tai vách mạch rừng”, có người truyền ra ngoài hay sao?

Dù có bị biếm vào lãnh cung, thì cũng là nữ nhân của hoàng đế, dám cho

hắn đội nón xanh như vậy, quả thật là “vô tiền khoáng hậu”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.