ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 185

chuyện vô cùng hiếm thấy.

Minh Uyên đỡ nàng ta dậy, cười nói: "Hoàng hậu không cần đa lễ. Hôm

nay trẫm rãnh rỗi, chợt nhớ đã lâu không đánh cờ với hoàng hậu nên đến
đây, không biết hoàng hậu có nhã hứng chơi với trẫm vài ván không."

"Đây là vinh hạnh của nô tì." Nàng ta quay đầu lại vui sướng sai cung

nữ: "Mang bàn cờ lên đây."

Từng quân trắng đen được hạ xuống, thời gian cũng chậm rãi trôi qua.

Minh Uyên thoải mái ra quân, còn hoàng hậu thì tập trung tinh thần,

không dám lơ là.

"Hoàng thượng, người thua rồi." Cuối cùng, nữ nhân ngồi đối diện mỉm

cười ngẩng đầu nói, lúc nhìn thấy dáng vẻ không chú tâm của Minh Uyên
thì có chút mất mát: "Hoàng thượng, hôm nay người đặc biệt đến chỗ nô tỳ
chắc không phải là để chơi cờ thôi chứ?"

Lúc trước, nếu nàng ta muốn thắng hắn, cũng không phải là chuyện dễ

dàng gì.

"Trẫm chỉ muốn biết, hoàng hậu có ý kiến gì đối với việc trẫm giảm

phẩm cấp của Thường Thục Nghi hay không?" Minh Uyên cũng không phủ
nhận mục đích mình tới đây, trực tiếp mở miệng hỏi nàng ta.

Ánh mắt hoàng hậu bình tĩnh, cúi mâu cười đáp: "Thục Nghi muội muội

xinh đẹp, tính tình thẳng thắn, trừ bỏ đôi lúc có chút trẻ con ra, thì quả thật
là một cô gái khiến người khác yêu mến."

Tính trẻ con? Những lời này rõ ràng là đang nói đến chuyện Thường

Thục nghi chọc giận hoàng thượng lúc chiều, sợ rằng việc nàng ta bị hạ cấp
đã loan truyền khắp hậu cung, những phi tần hoặc hâm mộ hoặc ghen tỵ
nàng ta lúc trước ắt hẳn cũng đã cười thầm đến gãy lưng rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.