ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 279

một con mèo nhỏ: "Hoàng thượng. . . . . . Đừng, đừng như vậy. . . . . . Rất
nhột. . . . . ."

"Vậy trẫm dùng sức chút nữa." Hắn cười khẽ một tiếng, càng thêm dùng

lực hút đỉnh phấn hồng, giữa răng môi phát ra âm thanh mập mờ, khiến
người khác nghe được phải mặt hồng tai nóng.

Môi hắn lướt qua khắp cơ thể nàng, hoặc dùng miệng khẽ hôn, hoặc

dùng răng khẽ cắn, hưởng thụ da thịt trơn mịn mềm mại, cùng mùi thơm
Ngọc Lan nhàn nhạt trên thân thể.

Hắn đoán ắt hẳn lúc tắm nàng đã thả vài cánh hoa vào thùng nước, nếu

không sao lại có mùi thơm ngát thoang thoảng quanh chóp mũi lâu tan như
vậy chứ?

Rốt cuộc, đầu ngón tay đi tới chỗ tư mật của nàng, chạm nhẹ qua mảnh

mềm mại, liền cảm thấy cơ thể người dưới thân run lên, mặt ửng hồng, thân
thể trắng như tuyết bị nhuộm thành sắc phấn hồng của hoa hạnh.

Hắn đè xuống tiểu hạch trong nhụy hoa lúc nhẹ lúc nặng, thản nhiên

nhìn bộ dáng ý loạn tình mê của nàng, nhận thấy đầu ngón tay đã ẩm ướt,
liền nhấn ngón tay vào cấm địa.

"A. . . . . ." Lục Khê không nhịn được kêu khẽ, theo sự di động chậm rãi

của ngón tay mà run rẩy, thậm chí không tự chủ được đong đưa theo tiết
tấu.

Minh Uyên bị sự nhiệt tình của nàng thiêu đốt, rút ngón tay ra, kéo bàn

tay nhỏ của nàng đặt lên phần đã cứng rắn, cười nói: "Đến phiên nàng, ái
phi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.