ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 302

Sao nàng ta lại làm được?

Lục Khê thật tò mò, nhưng cũng âm thầm cảm thán, may mà bây giờ

bọn họ là đồng minh, nếu không thật đúng là một đối thủ lớn.

Thái hậu chỉ muốn lập uy, chứ không định làm to chuyện, dù sao bà ta

cũng chỉ mới lộ diện, mới đến đã làm cho phi tử may mắn được hoàng
thượng sủng ái mấy ngày nay khó chịu, như vậy không phải là ngang nhiên
đối địch với hoàng thượng ư?

"Tới đây cho ai gia nhìn một chút." Bà ta chỉ lạnh nhạt phân phó một

câu, An Uyển nghi sợ hãi bước lại gần, Thái hậu cẩn thận dò xét một lúc lâu
mới nở nụ cười: "Ai, ai gia quả thật đã già rồi, lú lẫn đến nỗi nhìn Ma Tước
thành Phượng Hoàng, thật sự là khiến người ta không biết nên khóc hay
cười."

An Uyển nghi sững sờ, cảm thấy nỗi sợ dâng lên tới cổ họng rốt cuộc rơi

xuống, thở phào đồng thời mới phát hiện, sau lưng đã ướt đẫm mồ hôi.

Sự kiện Ô Long này quả thật vô cùng uy lực, người xem náo nhiệt thấy

rất vui vẻ, còn An Uyển nghi thì sợ hãi quá mức, tất nhiên cũng không thể
suy nghĩ câu “nhìn Ma Tước thành Phượng Hoàng” kia của Thái hậu kia rốt
cuộc có ngụ ý gì.

Nàng ta vất vả lắm mới nương nhờ đươc khối khăn tay kia của Lục Khê

nhận được sủng ái, không thể thất sủng nhanh như thế được.

Mọi người từ từ khôi phục hăng hái lúc đầu, lại biểu diễn vở kịch tỉ

muội tình thâm nói chuyện trời đất, rất náo nhiệt.

Chỉ chốc lát sau, trên trời xẹt qua những ánh sáng nhỏ, có người dẫn đầu

ngẩng nhìn mấy lần, mọi người cũng nối tiếp rối rít quan sát chăm chú.
Hôm nay không trăng, nên ánh sao lại càng thêm rực sáng, giống như
những viên ngọc treo lơ lửng trên trời, xinh đẹp lung linh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.