ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 317

rằng nàng đang hình dung động vật đấy."

"Động vật gì?"

". . . . . . Heo sống."

Lục Khê: ". . . . . ."

Ngồi trong đại điện, Minh Uyên nhấp một hớp trà Vân Nhất dâng lên,

mặt không biến sắc liếc nhìn lá trà này, nhưng trong lòng lại âm thầm nghĩ
phải bảo Cao Lộc đưa đến đây những loại tốt hơn. Không thể mỗi lần tới
nơi này, đều phải uống loại trà hạ đẳng như vậy được.

"Ngồi đi." Minh Uyên ra hiệu cho Lục Khê ngồi xuống cạnh mình, lúc

này mới chậm rãi hỏi: "Nói trẫm nghe xem, sao chỉ mới mấy ngày nàng đã
gầy thành như vậy?"

Lục Khê nhìn nền đất, nhỏ giọng nói: "Không muốn ăn."

"Không muốn ăn cũng phải có lý do chứ?" Minh Uyên nhíu mày,

chuyển sang Vân Nhất: "Mỗi ngày ngươi chăm sóc chủ tử thế nào? Sao lại
để nàng gầy như thế này."

Trong giọng điệu kia lộ vẻ không vui, Vân Nhất hoảng hốt vội vàng quỳ

xuống: "Hoàng thượng thứ tội, là nô tỳ chăm sóc không chu toàn, xin hoàng
thượng trách phạt."

Lục Khê vội vàng kéo ống tay áo Minh Uyên, trong lúc bối rối chẳng

phát hiện hành động này có bao nhiêu thất lễ, chỉ lo giải vây cho Vân Nhất:
"Không phải lỗi của em ấy, là do tần thiếp ăn không vô, Vân Nhất khuyên
thiếp mấy lần đều không được!"

Minh Uyên nghe vậy bất đắc dĩ ngước mắt nhìn nàng: "Cuối cùng cũng

chịu nói?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.