ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 389

Thân thể oánh nhuận đã nhuộm một tầng phấn hồng, đôi mắt vì nhuốm

màu tình dục mà trở nên kiều diễm hơn, Minh Uyên khó có thể tiếp tục chịu
được sự tra tấn như vậy hơn nữa, buông thả phần cứng rắn của mình, chạm
nhẹ vào nơi mềm mại.

Hoa nhị của Lục Khê vẫn còn đang run rẩy, hoa lộ tiết ra vô số, khát

vọng hắn tiến vào. Nhưng hắn cố tình chỉ ma sát ở bên ngoài, chứ không
hung hăng lấp đầy nàng.

Nàng chỉ có thể dùng ánh mắt vô tội mà nhìn hắn, đôi mắt đẫm lệ lên án

hành động của hắn.

Minh Uyên cố đè nén dục vọng hỏi: "Muốn trẫm đi vào sao?"

Nàng cắn môi: "Muốn."

"Như nàng mong muốn."

Sự khẳng định cùng thành thực của nàng làm hắn hài lòng, sau một

khắc, Minh Uyên đưa tay vạch hai cánh hoa nhỏ ra, hạ thân dùng sức, hung
hăng xỏ xuyên qua nàng.

Hắn tùy ý chạy nước rút trong cơ thể nàng, một cái lại một cái, lần nào

cũng tiến vào nơi sâu nhất, giống như dã thú không biết mệt mỏi.

Mà nàng chỉ có thể dịu dàng thừa nhận, dùng ánh mắt quyến luyến nhìn

hắn, môi đỏ mọng thở nhẹ, ánh mắt mê người, đốt lên vô vàn kích tình.

Đũng đạo của nàng khít khao, ấm áp, khiến Minh Uyên càng lúc càng

sảng khoái, hắn mạnh mẽ lật người nàng lại, dùng gối đầu chèn dưới bụng
nàng, lần nữa tiến vào từ phía sau, dùng tần số nhanh hơn bắt đầu lại một
vòng hoan ái mới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.