ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 402

Nàng ta kinh ngạc ngẩng đầu lên nhìn hắn: "Hoàng thượng có ý gì đây?

Chẳng lẽ nô tì có thể đi hại cả con ruột của mình sao?"

Minh Uyên bỗng dưng cười dài: "Tốt! Rất tốt! Ngươi không thừa nhận

chứ gì? Người đâu, mang tên thái giám kia lên cho trẫm!"

Cao Lộc mang một tiểu thái giám đang run rẩy vào điện, Đức Phi vẫn

trấn định nhìn hắn quỳ xuống đất, thất kinh kêu: "Hoàng thượng tha mạng,
nô tài không hề làm gì hết!"

Cao Lộc nói: "Đồ khốn kiếp! Hoàng thượng còn chưa hỏi, ai cho ngươi

ồn ào ở đây? Ngươi nên thành thực khai báo, hôm đó lúc ngươi đang trực
Đức Phi nương nương có phái người tới tìm ngươi lấy hạt sen hay không?"

Thái giám này lo sợ liếc nhìn Đức Phi, rồi dập đầu với Minh Uyên:

"Khởi bẩm hoàng thượng, hôm nô tài trực, đúng là Đức Phi nương nương
phái người tới lấy hạt sen. . . . . . Nhưng nô tài không hề biết sao nương
nương lại muốn hạt sen, việc này không liên quan nô tài!"

Đức Phi biến sắc, nổi giận nói: "Nô tài lớn mật! Bổn cung và ngươi

không thù không oán, sao ngươi lại ngậm máu phun người? Bổn cung sai
người tới lấy hạt sen khi nào?"

Lại thấy tiểu thái giám này móc ra một chiếc vòng tay phỉ thúy từ trong

lòng ngực: "Khởi bẩm hoàng thượng, đây là do cung nữ hôm đó tìm đến nô
tài lấy hạt sen đưa cho, nói là một khi có người hỏi, tuyệt đối không được
thừa nhận là đưa hạt sen cho Đức Phi nương nương."

Sắc mặt của Đức Phi nhanh chóng xám xịt, tâm như tro tàn.

Nàng ta không thể ngờ rằng, tên thái giám này lại lòng tham không đáy,

lúc Vân Nhất đi thăm dò thì cũng nhận đồ trang sức của Nhạc Thanh điện,
bán đứng nàng ta.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.