ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 469

Minh Uyên nhìn nàng, thật lâu vẫn không thốt nên lời nào.

Đôi con ngươi trấn định sáng ngời, vĩnh viễn đều mang theo một tầng

quyến luyến, luôn đặt hắn ở vị trí thứ nhất, giống như toàn thế giới ở trong
mắt nàng chỉ có duy nhất một mình hắn vậy.

Rõ ràng bản thân đã phải chịu khổ rất nhiều, nhưng vẫn suy nghĩ cho

hắn đầu tiên. . . . . .

Minh Uyên cầm tay nàng: "Ái phi cứ an tâm dưỡng thân thể cho tốt đi,

trẫm tự có chừng mực, không cần lo lắng."

Hắn xoay người sang chỗ khác nhìn đám cung nữ thái giám đang quỳ

gối trước mặt, trầm giọng: " Chủ tử gặp nạn, không kịp thời báo lên, là tội
lớn; chủ tử ngã bệnh, phục vụ cẩn thận tỉ mỉ, là công lớn. Hôm nay công tội
bù trừ, trẫm không tính toán với các ngươi nữa, hầu hạ Lục Phương nghi
cho tốt, nếu xảy ra nửa điểm sai lầm, trẫm sẽ hỏi tội các ngươi!"

Trấn an Lục Khê xong, Minh Uyên đi ra chủ điện Nhạc Thanh điện, đầu

tiên là chỉ định ba vị thái y từ nay về sau toàn quyền phụ trách tình trạng
thân thể Lục Phương nghi, sau đó cho mọi người lui xuống hết, chỉ để lại
viện phán cùng Lý Nghĩa Tài .

Hắn lạnh lùng quét mắt qua hai người kia một cái, hai người liền

“phịch” một tiếng cùng nhau quỳ xuống.

Lý Nghĩa Tài không lên tiếng, viện phán run giọng nói: "Hạ quan tội

đáng chết vạn lần, cầu xin hoàng thượng tha mạng!"

Minh Uyên nâng chung trà lên uống một hớp: "Đã là tội đáng chết vạn

lần, thì làm gì có chuyện tha mạng?"

Viện phán phát hiện mình lỡ lời, liền nặng nề dập đầu: "Khởi bẩm hoàng

thượng, hạ quan vốn không có ý định giúp Nguyệt Dương phu nhân lừa gạt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.