ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 589

Lục Khê cúi đầu cười, khẽ tựa vào vai hắn, nhỏ giọng nói: "Tần thiếp

không yếu ớt nhu hoàng thượng nghĩ đâu, mấy ngày nay bị mấy lão thái y
thi nhau bồi bổ, sắp thành một con heo mập rồi này . . . . ."

Bích Chân nhìn cảnh tượng thân mật trước mắt, vui vẻ thối lui ra khỏi

đại điện, đóng cửa lại, dành không gian riêng cho hai người bên trong.

Trong đại điện yên tĩnh, chỉ nghe tiếng ve kêu ngoài cửa sổ, âm thanh

râm ran, giống như đang hợp xướng.

Nếu là bình thường, lúc Minh Uyên đang xử lý chính sự mà nghe được,

chắc chắn cảm thấy phiền lòng, nhưng giờ phút này có lẽ là do tâm tình bất
đồng, người con gái trước mắt như có một loại ma lực đặc biệt, có thể đem
tất cả xao động, bất an biến thành mùi hoa nhàn nhạt bình thường, mọi thứ
quanh người hắn đều trở nên yên ắng, tốt đẹp động lòng người.

Hắn cúi đầu nhìn người đang yên tâm dựa trên vai mình, ngũ quan trong

suốt trắng nõn, lông mi cong dài, vầng tráng sáng bóng, chóp mũi xinh xắn,
cuối cùng là. . . . . . phiến môi anh đào đỏ nhạt.

Như bị mê hoặc, hắn quen thuộc nâng cằm nàng lên, đặt môi mình lên

đó, thời gian này bận tâm đến thân thể của nàng, hắn không dám có những
hành động thân mật, vì vậy nụ hôn mê loạn này khiến Lục Khê lập tức mở
to mắt, thậm chí còn thất thần nhìn hắn.

Đôi môi chạm nhau, ánh mắt giao hội, cái nhìn của nàng khiến Minh

Uyên vui vẻ, hắn khẽ rời đi, nói nhỏ: "Nhắm mắt lại."

Lục Khê như người mộng du vừa bị lay tỉnh, gò má bỗng chốc đỏ lên,

khẩn trương nhắm hai mắt lại, lông mi run lên một cái, dưới ánh mặt trời
tựa như cánh bướm đang khẽ động.

Minh Uyên lại đặt môi lên môi nàng, khẽ mút, lưu luyến thưởng thức

hơi thở mềm mại của nàng, giống như đang thưởng thức một món điểm tâm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.