ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 652

Lục Thẩm Tư chỉ có thể vuốt đầu của nàng, chua xót nói: "Đứa bé này,

cha biết con đã phải chịu khổ nhiều, trước mắt cha con không cần phải ngụy
trang nữa đâu. . . . . . Con là con gái ngoan của cha, cha sẽ vĩnh viễn đứng ở
bên cạnh con!"

Hai người nói chuyện với nhau một lát, Lục Thẩm Tư kể hết mọi chuyện

trong phủ gần đây cho nàng nghe, ngoài chuyện Lục phu nhân vẫn rất khỏe
ra, còn có chuyện hoàng thượng rất tán thưởng năng lực của ông.

Lục Khê lặng yên nghe tất cả mọi chuyện vụn vặt, cuối cùng thấy thời

gian đã trôi qua không ít, bỗng dưng lại thấy xót xa rơi lệ.

Nửa canh giờ sau Minh Uyên trở về, vừa nhìn thấy Lục Khê lại muốn

rơi nước mắt, vừa cười vừa bất đắc dĩ lắc đầu: "Sao trẫm vừa đến, Chiêu
Nghi của trẫm lại sắp khóc thế này?"

Lục Khê cúi đầu đáp, "Là nô tì thất lễ. . . . . ."

Minh Uyên đi tới bên cạnh nàng, tự mình lau nước mắt cho nàng, cười

nói, "Trẫm biết nàng không nỡ xa Lục Đại Nhân, đã ân chuẩn cho Lục Đại
Nhân, sau này mỗi tháng đều có thể vào cung gặp nàng một lần, không chỉ
như vậy, còn có thể dẫn cả mẫu thân nàng theo, như vậy nàng đừng khóc
nữa được chứ?"

Mắt Lục Khê đỏ lên, cung kính quỳ xuống: "Nô tì đa tạ ân điển của

hoàng thượng!"

Minh Uyên vừa tức giận vừa buồn cười đỡ nàng dậy: "Trước mặt Lục

Đại Nhân nàng muốn trẫm làm thế nào đây? Không chừng Lục Đại Nhân
còn còn tưởng bình thường trẫm bắt nạt nàng, chuyện nhỏ như vậy cũng để
nàng phải cảm tạ."

Lục Thẩm Tư cũng thi lễ, cảm kích nói: "Vi thần cũng cảm tạ ân điển

của hoàng thượng, hoàng thượng đối tốt với Khê nhi, vi thần luôn ghi tạc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.