ĐẤU PHÁ HẬU CUNG - Trang 82

Đồng thời, hắn còn ngậm lấy phần đẫy đà, mút lấy phát ra tiếng “chậc

chậc”, còn dùng răng khẽ cắn.

"Thoải mái không?"

"Thoải mái. . . . . . A, a. . . . . ."

Nàng ta ngửa đầu rên rỉ, cảm thụ phần khoái cảm đến từ nhũ hoa. Hai

nơi nhạy cảm đều bị xâm chiếm, như có muôn ngàn lớp sóng không ngừng
tràn ra, cảm giác tê liệt lan rộng tứ chi.

Đầu lưỡi nóng bỏng, ngón tay linh hoạt, giống như muốn mạng mẽ tạo

ra xuân triều trong cơ thể Tôn Duy Duyệt, khiến toàn thân nàng ta run rẩy.

Rốt cuộc, dưới kỹ xảo của hắn, trước mắt nàng ta chợt trống rỗng, hạ

thân không ngừng tuôn ra xuân thủy, nhiễm ướt phần chăn dưới người cùng
quần của hắn.

Đang ở thời khắc nàng ta thất hồn lạc phách, hắn chợt ngẩng đầu lên,

sau một khắc, không chút do dự chen hai ngón tay vào, động tác nhanh gọn,
cánh hoa mềm mại cũng bị chen ra, hai bên trong ngoài nếp gấp đỏ tươi,
đều là thành quả do hắn trêu chọc.

Hắn đẩy nàng ta xuống, ép chân thành hình chữ đại, chăm chú nhìn đóa

hoa dưới thân nuốt trọn ngón tay mình, giống như miệng của một con thú
nhỏ không biết thoả mãn, cứ mãi mở rộng nghênh đón hắn.

Hắn đâm sâu hơn, thấy một tia máu rỉ ra, trán người đang mê ly rên rỉ

dưới thân nhẹ chau lại, vừa như vui thích vừa tựa như khổ sở. Phần đỏ tươi
đối lập với màu da tuyết trắng, có một loại lẳng lơ mị hoặc nói không nên
lời.

Tốc độ của hắn càng lúc càng nhanh, càng về càng giống như muốn giết

chết nàng ta, cuối cùng nàng ta thét lên, tiểu huyệt run rẩy không ngừng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.