ĐẤU TRƯỜNG ĐEN - Trang 69

lúc này, tôi đang muốn nhàn hạ muốn hưởng thụ cuộc sống. Tôi hổ thẹn vì
ý muốn ấy của tôi, nhưng cuối cùng, tôi vẫn phải lựa chọn. Sau này tôi sẽ
đi.

— Nhưng đừng chần chừ quá lâu. - Wolf nói. - Bọn Kốt sẽ không bao

giờ thay đổi. Bản chất hung hãn nằm trong máu của chúng. Anh có thể nhìn
thấy điều đó mỗi ngày.

Leo tiếp tục nói như không hề nghe thấy tiếng Wolf:
— Còn về khủng bố và bạo lực, tôi không tin. Cha tôi cùng ở trong một

trại giam với tôi. Thực ra, tôi là Đức lai Do Thái. Trong tôi có thể có nhiều
máu Đức hơn máu Do Thái. Cha tôi là người Đức, mẹ tôi là người Do Thái.
Cha tôi là một chính trị phạm. Ông vào trại trước tôi. - Má trái Leo lại giật
giật làm cho anh phải đặt tay lên đó chặn nó lại. - Cha tôi chết trong đó
nhưng trước khi chết, ông đã dạy cho tôi biết, ông cho tôi biết rằng sẽ có
ngày tôi được tự do và điều ghê rợn nhất có thể xảy đến cho tôi là tôi cũng
đã trở nên tàn ác giống như những người đã giam giữ cha con tôi ở đó. Tôi
vẫn còn tin ông. Thật là khó tin nhưng cho tới bây giờ, tôi vẫn còn tin là
cha tôi nói đúng.

Wolf lắc đầu:
— Tôi biết. Tôi biết những người như cha anh. - Giọng nói của Wolf thật

thản nhiên.

Hella và bà Meyer chuyển bánh thịt nóng cho mọi người, Leo từ chối:
— Tôi đi ngủ.
Sau khi Leo về phòng, Eddie Cassin và bà Meyer cũng đưa nhau lên lầu,

Wolf uống cạn ly rượu và nói với Mosca:

— Chúng mình xuống dưới nhà, tôi có chuyện muốn nói với anh.
Họ đi xuống đường và ngồi vào chiếc xe Jeep của Wolf.
— Tại sao anh lại mang súng trong người? - Wolf hỏi.
Mosca nhún vai:
— Thói quen. Tôi có sẵn một khẩu súng Hungari mang theo rất tiện.

Chiến tranh mới chấm dứt chưa lâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.