ĐẤU TRƯỜNG ĐEN - Trang 67

hiểu. Gian phòng trở nên ồn ào. Vài người nhảy lên ghế, bàn hét to. Phụ nữ
cũng vỗ tay ào ào.

Hình ảnh của Hitler, dù chỉ là Hitler giả, Hitler gây cười không làm cho

anh kinh sợ nữa, nhưng cũng gợi nên những kỷ niệm đau thương cho Leo.
Hai nữa, trong bọn khách Đức có vài tên trẻ tuổi nhìn Leo là người Do
Thái, chúng cười lớn hơn thường lệ và công khai nhìn khiêu khích sang bàn
họ ngồi.

Mosca hiểu rằng Leo khó chịu và khổ sở, nhưng vì lịch sự, chàng không

ngỏ lời đòi về. Chàng đưa mắt nhìn Wolf và nói nhỏ:

— Bọn Đức hỗn quá. Làm cách nào cho mấy thằng khốn nạn ngồi bàn

bên kia một bài học.

Wolf ngồi ngả về phía Mosca để đáp lời chàng:
— Không có gì khó. Tôi dùng thẻ tình báo để bắt thằng có vẻ đầu xỏ cả

bọn, thằng lớn nhất đó ra ngoài. Hai thằng mình nện cho nó một trận. Chỉ
có đêm nay tôi lại không mang theo vũ khí.

Mosca nói:
— Tôi có khẩu súng lục Hungari, mang theo để đề phòng.
Nhưng Leo đã đoán biết họ định làm gì mặc dầu anh không nghe rõ lời

hai người nói với nhau. Anh ngửng mặt lên và lắc đầu:

— Không, tôi không muốn các bạn làm như thế. Chúng mình về là hơn

cả.

Mấy người đứng lên. Wolf tiến đến bàn kia cúi xuống nhìn thẳng vào

mặt gã thanh niên cảnh cáo:

— Cười to quá có hại cho sức khỏe. Hiểu không?
Không có tiếng cười phía sau đám người đi ra nữa.
Họ trở về phòng Mosca ngồi uống rượu. Hella nướng sandwich cho mọi

người trên chiếc bếp điện của nàng. Câu chuyện tẻ nhạt tiếp tục một hồi rồi
Wolf nhắc lại chuyện xảy ra ở nhà hàng:

— Bọn Kốt không bao giờ biết thế nào là phải trái. Chúng thua một trận

nhưng chúng chưa chịu thua hẳn đâu. Chất hung hãn khinh người nằm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.