Rõ ràng, chi phí thanh toán ban đầu nhằm tạo dựng sự ổn định cao hơn
so với nguy cơ phải đối mặt với những biến động bất thường của thị trường.
Do đó, những công ty khai mỏ có xu hướng chỉ cố định một tỷ lệ rất nhỏ số
vàng vay trong thời gian dài hạn hơn là quản lý rủi ro của mình thông qua
một loạt các khoản vay ngắn hạn – thời hạn từ một đến sáu tháng là có tính
thanh khoản cao nhất.
THANH TOÁN LÃI SUẤT BẰNG VÀNG HAY BẰNG ĐÔ-LA?
Biểu đồ trong Hình 5-1 cho thấy lợi nhuận bằng đồng đô-la – tính theo
tỷ lệ % - của một khoản gửi bằng vàng. Lãi suất trả một lần thường được
thanh toán đầy đủ khi đến hạn, v v… đây là sự khác biệt chủ chốt; thực tế,
vào đầu những năm 1990, một số thể chế không nhận thấy rằng có sự khác
biệt đáng kể đối với các lãi suất phải thanh toán cho khoản tiền lãi bằng
vàng hay đồng đô-la.
Lý do cơ bản tương đối đơn giản. Nếu bên vay và bên cho vay nhất trí
lãi suất sẽ được thanh toán khi đến hạn bằng đồng đô-la, giá trị của khoản
ký gửi và/hoặc khoản cho vay được tính toán theo giá giao ngay. Nói cách
khác, lãi suất là một lượng vàng nhân với giá giao ngay.
Nếu khoản lãi suất đó sẽ được thanh toán bằng vàng, và tỷ lệ lãi suất là
như nhau, khi đến hạn, bên cho vay sẽ nhận lại đầy đủ số vàng ban đầu
cộng với lãi suất, cụ thể là một ounce vàng hay 975 đô-la (tương đương với
giá giao ngay ban đầu) sẽ được thanh toán khi đến hạn. Nếu bên cho vay
biết rằng họ sẽ nhận một ounce vàng trong thời gian 10 năm, thì thay vào
đó, họ có thể bán trước. Vì vàng là một thị trường contango, họ sẽ nhận
được một khoản nhiều hơn 975 đô-la - thực tế, họ sẽ nhận được 1.420 đô-la