DẠY CON KIỂU PHÁP (TRẺ EM PHÁP KHÔNG NÉM THỨC ĂN) - Trang 102

hay thỉnh thoảng mới được nhận. Họ coi đó là một nhu cầu mang tính
nền tảng của con người. Judith, một nhà lịch sử có ba con nhỏ, giải
thích rằng cả ba đứa đều phải ngủ vào lúc 8 giờ hoặc 8 giờ 30, bởi vì:
“Tôi cần một thế giới cho riêng mình.”

Các bậc cha mẹ Pháp không chỉ nghĩ việc tách bọn trẻ ra là tốt cho

họ. Họ cũng thành thật tin rằng việc này rất quan trọng với bọn trẻ.
Chúng phải hiểu rằng cha mẹ mình cũng có những niềm vui thích riêng.
“Do vậy đứa trẻ sẽ hiểu rằng mình không phải là trung tâm của vũ trụ,
và điều này rất quan trọng cho sự phát triển của chúng,” cuốn sách
hướng dẫn dành cho cha mẹ của Pháp có tên là Con của bạn (Your
Child) giải thích.

Các bậc cha mẹ Pháp không chỉ có mỗi buổi tối cho bản thân họ. Sau

khi Bean bắt đầu đi học, chúng tôi đã phải đương đầu với một chuỗi
những vấn đề dường như không bao giờ kết thúc xuất hiện trong kỳ nghỉ
giữa kỳ kéo dài hai tuần. Trong suốt khoảng thời gian này, tôi thậm chí
còn không sắp xếp nổi một ngày vui chơi. Phần lớn các bạn bè của Bean
đã được gửi đến nhà ông bà ở những miền quê hoặc vùng ngoại ô. Bố
mẹ chúng sử dụng thời gian này để làm việc, đi du lịch, làm tình hoặc
đơn giản chỉ là dành thời gian cho nhau.

Virginie nói rằng cô ấy thường dành cho mình và chồng một kỳ nghỉ

10 ngày, không có bọn trẻ. Đó là một việc không thể bỏ qua. Con cái họ,
trong độ tuổi từ 4 đến 14, ở cùng với ông bà ngoại ở một ngôi làng nhỏ
cách Paris khoảng 2 tiếng đi tàu. Virginie khẳng định họ không hề có
bất cứ cảm giác tội lỗi nào trong suốt kỳ nghỉ. “Những gì bạn tạo dựng
được trong 10 ngày tự do này sẽ tốt cho cả bọn trẻ nữa.” Cô ấy nói đôi
khi bọn trẻ cũng cần có những khoảng thời gian tách rời bố mẹ. Khi họ
trở lại với cuộc sống gia đình sau kỳ nghỉ, mọi thứ trở nên rất ngọt ngào.

Các bậc cha mẹ Pháp mà tôi gặp tranh thủ bất cứ khi nào có thể để

tận hưởng khoảng thời gian dành cho người lớn. Caroline, nhà vật lý trị
liệu, nói với tôi mà không hề có chút cảm giác tội lỗi nào, rằng bà ngoại
thường đón đứa con trai 3 tuổi của cô từ trường mẫu giáo vào chiều thứ
Sáu, chăm sóc nó đến hết ngày Chủ nhật. Cô ấy nói rằng hai vợ chồng
mình thường tranh thủ những ngày cuối tuần rảnh rỗi để ngủ nướng và
sau đó đi xem phim.

Các bậc cha mẹ Pháp thậm chí còn tranh thủ để có được quãng “thời

gian dành cho đôi lứa” ngay cả khi bọn trẻ ở nhà. Florence, 42 tuổi, với
ba con trong độ tuổi từ 3 đến 6, nói với tôi rằng vào buổi sáng ngày cuối
tuần, “bọn trẻ không được phép vào phòng chúng tôi cho đến khi chúng
tôi mở cửa.” Tới tận khi đó, thật kỳ diệu, chúng phải tự học cách chơi
cùng nhau. (Được truyền cảm hứng bởi câu chuyện của Florence, Simon

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.