DẠY CON KIỂU PHÁP (TRẺ EM PHÁP KHÔNG NÉM THỨC ĂN) - Trang 155

Hè năm ngoái, chúng tôi quay trở lại thị trấn bên bờ biển nơi lần đầu

tiên tôi được chứng kiến cảnh tất cả những đứa trẻ Pháp cùng ăn uống
một cách hết sức vui vẻ trong nhà hàng. Lúc này, thay vì chỉ có một đứa
con đi cùng, chúng tôi có ba. Và thay vì phải cố gắng để kiểm soát trong
một khách sạn, chúng tôi thuê một căn hộ khép kín.

Một buổi chiều, chúng tôi đưa bọn trẻ đi ăn trưa ở một nhà hàng gần

nhà nghỉ của mình. Đó là một trong số những ngày hè bình dị ở Pháp,
khi những tòa nhà sơn trắng trở nên đẹp rực rỡ giữa ánh nắng trưa. Và,
thật kỳ lạ, cả năm chúng tôi đều có đủ khả năng tận hưởng không gian
này. Chúng tôi gọi thức ăn một cách bình tĩnh, và theo từng món. Bọn
trẻ ngồi im trên ghế và thưởng thức các món ăn của mình – bao gồm cả
các món cá và rau. Không có thứ gì vương vãi trên sàn. Tôi cũng phải
nhắc nhở nhẹ nhàng một chút, nhưng không hề phải la hét. Bữa ăn này
hẳn sẽ không thể thư giãn được như khi tôi ăn tối một mình với Simon.
Nhưng chúng tôi thực sự có cảm giác là mình đang đi nghỉ. Chúng tôi
thậm chí còn uống một tách cà phê khi bữa ăn kết thúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.