DẠY CON THEO LỐI MỚI - Trang 88

« MỘNG »
Tôi tưởng đã chôn cô ấy rồi
Chôn sâu, rất sâu ở dưới đất,
Đến nỗi thể xác cô ấy không nhúc-nhích được nữa,
Và miệng cô ấy ngậm lại từ nay
Không còn thốt được những thanh âm lộn-xộn nữa.
Rồi tôi vui tươi như một cây
Đâm búp non đẹp đẽ ;
Và các bạn tôi khen tôi rằng
Từ nay tôi được tự do phát triển.

Thì ra, từ mười mấy năm trước, trong tiềm-thức nó vẫn mong cho chị

nó chết, mà cả nhà không ai hay, và có lẽ chính nó cũng không hay.

3. Cách trị

Phải đứng về phương-diện tâm-lý mà trị bịnh ghen của trẻ. Bà Anna

W.M. Wolf khuyên ta : « Phải báo cho đứa con đầu biết trước rằng sắp có
em, và nếu nó đã hơi lớn, cho nó tiếp tay với ta sửa soạn đón em nó, như vậy
nó có cảm tưởng như em bé sắp ra đời là vật sở hữu của nó ; mà nó là một
nhân-vật quan-trọng trong gia đình ».

Nếu người mẹ sanh ở nhà hộ sinh thì trước khi đi, nên tỏ vẻ âu yếm nó

và hứa khi nào mạnh sẽ về liền vì tánh đa cảm của một vài đứa có thể phức
tạp : có đứa lo sợ rằng má đi rồi không về ; có đứa nghĩ rằng em bé làm má
đau ốm, mà đâm ra oán em. Trong khi má nó nằm ở nhà hộ sinh, người cha
hay bà nội, bà ngoại phải thay người mẹ săn-sóc nó, cho nó biết tin tức về
má nó và bảo : « Má con hỏi thăm con ở nhà có ngoan không, ăn ngủ có như
thường không, và mong tới ngày được về với con lắm ».

Khi em bé về nhà rồi, cho nó nựng – nếu nó muốn, tuyệt nhiên đừng

bắt buộc – và ôm, bồng, như ôm, bồng búp bê…

- Có đứa, em mới sanh đã tỏ lòng ghen ngay, có đứa chỉ ghen khi em nó

đã lớn, biết giành đồ chơi, tình yêu của nó, chiếm địa vị của nó. Ta nên nhớ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.